Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:52:20
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thi cử thế nào ?

Tô Vân Dao ở trong khách điếm hai ngày, hai ngày nàng gần như khỏi cửa. Thẩm Minh An ở trường thi khoa cử, nàng , cũng tâm tình ngoài dạo.

Thẩm Minh Châu và Hạnh Nhi cũng ngoan lạ thường, cả ngày cứ ở trong phòng , cũng đang nghịch cái gì.

Tô Vân Dao thỉnh thoảng qua một cái, hai tiểu nha đầu liền luống cuống tay chân giấu đồ trong tay , vẻ mặt thần thần bí bí.

Cuối cùng, đến chiều ngày thứ ba, Thẩm Minh An và những khác cuộc thi đồng sinh , cuối cùng cũng sắp kết thúc.

Tô Vân Dao từ sáng sớm yên , trong phòng, khó khăn lắm mới đến chiều, Tô Vân Dao ước chừng thời gian gần đến.

“Minh Châu, Hạnh Nhi, thôi, chúng đón nhị ca các con!”

“Vâng, đến đây ạ, nương!” Thẩm Minh Châu và Hạnh Nhi từ trong phòng chạy .

Ba đến cổng Cống viện, nơi đây sớm là biển , còn đông hơn mấy tiễn sĩ tử thi sáng hôm nọ.

Đầu đen nghịt chen chúc, vây kín mít cánh cổng son đỏ thẫm của Cống viện, đến mức nước cũng lọt qua .

Đa phần đều là quyến của thí sinh, từng một vươn dài cổ, chăm chú về phía cổng lớn.

Trong khí bao trùm một bầu khí căng thẳng, tiếng của đều đè thấp xuống, sợ rằng sẽ kinh động điều gì.

"Cũng đề năm nay khó ."

"Ai da, thằng nhóc nhà khi bụng khỏe, cũng trong đó thế nào ."

"Ai mà chẳng chứ! Lão nhà thi đến ba , nếu vẫn đỗ thì nhà sắp gạo mà nấu nữa ." Một phụ nhân khác cũng thở dài theo.

Tô Vân Dao những lời bàn tán xung quanh, lòng nàng cũng siết chặt theo.

"Nương, nhị ca khi nào mới ngoài ạ?" Thẩm Minh Châu kiễng chân, cố gắng thấy tình hình bên trong từ khe hở của đám đông, đáng tiếc hình nàng quá nhỏ, chỉ thấy những cái đầu lắc lư phía .

"Sắp , đừng sốt ruột." Tô Vân Dao vươn tay ôm lấy vai nữ nhi, để nàng tựa , tránh đám đông xô đẩy.

Thời gian trôi qua từng chút một, mặt trời dần dần ngả về Tây, kéo bóng dài dằng dặc.

Cuối cùng, một hồi tiếng chiêng vang dài, cánh cổng lớn đóng kín ba ngày từ từ mở .

Đám đông lập tức xao động, tất cả đều chen lấn về phía .

Ngay đó, từng sĩ tử mặc trường sam, đeo hòm sách lượt bước khỏi cổng như cá trôi.

Các sĩ tử , từng một đều mặt mũi tiều tụy, quầng mắt thâm đen đậm, y phục cũng nhăn nhúm, trông vô cùng t.h.ả.m hại.

Ở trong căn phòng thi chật hẹp ba ngày ba đêm, ăn ngon, ngủ yên, còn vắt óc trả lời đề thi, sự tiêu hao về thể chất và tinh thần thể tưởng tượng .

Đôi mắt Tô Vân Dao nhanh chóng tìm kiếm trong đám đông.

"Nhị ca! Nhị ca!" Thẩm Minh Châu mắt tinh, thấy Thẩm Minh An nhất, nàng dùng sức vẫy tay, lớn tiếng gọi.

Tô Vân Dao thuận theo hướng nàng chỉ sang, chỉ thấy Thẩm Minh An đeo hòm sách, đang theo dòng bước ngoài.

Y trông vẻ gầy một chút, sắc mặt cũng chút tái nhợt, môi nứt nẻ, cả đều toát một vẻ mệt mỏi nồng đậm.

Lòng Tô Vân Dao đột nhiên quặn thắt.

"Minh An!" Nàng cũng bận tâm đến điều gì khác nữa, kéo Thẩm Minh Châu liền chen về phía .

"Nương! Muội !" Thẩm Minh An cũng thấy các nàng, khuôn mặt mệt mỏi lộ một nụ , liền tăng nhanh bước chân.

"Mau, để nương xem nào." Tô Vân Dao chen đến mặt y, nắm lấy tay y, từ xuống đ.á.n.h giá.

Thẩm Minh An dáng vẻ quan tâm của nương, trong lòng ấm áp, vội : "Nương, con , chỉ là mệt chút thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-112.html.]

"Đi thôi, thôi, nơi đây đông, chúng về khách điếm hãy ." Tô Vân Dao kéo cánh tay y, dẫn theo Hạnh Nhi và Thẩm Minh Châu, khó nhọc chen khỏi đám đông.

Về đến khách điếm, việc đầu tiên Tô Vân Dao chính là bảo tiểu nhị đun hai thùng nước nóng lớn.

"Mau tắm nước nóng, ngâm thật kỹ, để xua mệt mỏi." Nàng đẩy Thẩm Minh An phòng, dặn Hạnh Nhi: "Đi với phòng bếp một tiếng, bảo họ mấy món ăn thanh đạm một chút, nấu một nồi cháo kê mang lên."

Loay hoay một hồi, đợi đến khi Thẩm Minh An tắm rửa xong, một bộ y phục sạch sẽ bước , cả cuối cùng mới lấy sức lực, tuy vẫn còn mệt mỏi nhưng tinh thần hơn nhiều.

Cơm canh cũng mang lên.

Một nhà quây quần bên bàn, Tô Vân Dao ngừng gắp thức ăn cho Thẩm Minh An.

"Ăn từ từ thôi, ăn nhiều , xem con mấy ngày nay trong đó chịu bao nhiêu khổ cực ."

Thẩm Minh An quả thật đói lả, lương khô phát trong trường thi lạnh cứng, y căn bản ăn bao nhiêu.

Lúc ngửi thấy mùi thơm của cơm canh, khẩu vị mở lớn, một ăn hết ba bát cháo lớn, mới cảm thấy sống .

Thấy y ăn gần xong, Tô Vân Dao mở miệng hỏi: "Minh An , con thấy thi cử thế nào?"

Lời , Thẩm Minh Châu và Hạnh Nhi cũng đều dừng đũa , đồng loạt Thẩm Minh An, chờ đợi câu trả lời của y.

Thẩm Minh An đặt bát xuống, dùng khăn tay lau miệng.

Y trầm ngâm một lát, mới chậm rãi : "Đề thi cũng quá lệch, những gì phu tử giảng, những gì trong sách, cơ bản đều trả lời . Chỉ là... hài nhi cũng dám là nắm chắc mười phần, dù trong trường thi giỏi giang cũng quá nhiều."

Lời y cũng là lời thật, dù cũng là đầu tiên tham gia kỳ thi lớn như , trong lòng nắm chắc là điều bình thường.

Tô Vân Dao gật đầu, : "Không , con cố gắng hết sức là . Chúng cầu gì khác, chỉ cần con bình an vô sự thì hơn bất cứ điều gì."

Nàng miệng , nhưng trong lòng vui như nở hoa .

Nhi tử , hiểu rõ, tính cách Thẩm Minh An trầm , bao giờ lời khoa trương, y cơ bản đều trả lời , thì tám chín phần là thành vấn đề.

"Phải đó, nhị ca đừng nghĩ nhiều quá nữa, tiên cứ nghỉ ngơi thật ." Thẩm Minh Châu cũng theo.

Thẩm Minh An xoa xoa đầu Thẩm Minh Châu.

Ăn xong cơm, Tô Vân Dao liền giục Thẩm Minh An về phòng ngủ.

"Con ba ngày nay chắc chắn ngủ giấc nào ngon, tiên cứ ngủ bù , đừng nghĩ gì cả."

Sắp xếp thỏa cho Nhi tử, Tô Vân Dao mới trở về phòng của .

Bảng vàng của kỳ thi Đồng sinh, thường ba đến năm ngày khi thi kết thúc.

Khoảng thời gian , Tô Vân Dao quyết định cứ ở phủ thành chờ đợi.

Còn về Thẩm Đại Hà, y thi Tú tài, thời gian công bố kết quả sẽ muộn hơn một chút, hơn nữa nếu đỗ, sẽ quan sai trực tiếp đến thôn báo tin vui.

Y thi xong, ở khách điếm nghỉ ngơi một ngày, liền lên xe bò về thôn.

Những ngày chờ đợi luôn vẻ đặc biệt dài đằng đẵng.

Ngày , là ngày công bố kết quả thi Đồng sinh.

Sáng sớm tinh mơ, Tô Vân Dao một nhà ăn xong bữa sáng, đến cổng phủ nha bức tường niêm yết bảng vàng.

Tuy còn một canh giờ nữa mới đến giờ công bố kết quả, nhưng nơi đây sớm là biển , đen nghịt một mảnh là đầu .

Trên mặt tất cả đều mang vẻ căng thẳng y hệt , xì xào bàn tán, trong khí đều bao trùm một mùi vị lo lắng như lửa đốt.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

"Đến ! Đến ! Quan sai đến !"

Không ai hô lên một tiếng, đám đông lập tức sôi trào, tất cả đều liều mạng chen lấn về phía , giành lấy một vị trí thuận lợi.

 

Loading...