Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 102: Lần Đầu Phát Lương

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:52:09
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đến nhà trưởng thôn.

Trương thúc đổ hết tiền đồng và bạc vụn thu hôm nay .

Dì Ngô thấy , vội vàng chạy đóng cửa .

Sau đó, mấy vây một chỗ đếm xem hôm nay kiếm bao nhiêu bạc.

Trừ chi phí, lời ròng bảy lạng bạc!

“Bảy… bảy lạng tám tiền… Trời ơi!” Trương thúc lắp bắp kêu lên, mắt trợn tròn.

Một ngày! Chỉ một ngày! Đã kiếm gần tám lạng bạc!

Trưởng thôn cũng ngẩn , ông sống nửa đời , đừng là thấy, ngay cả cũng từng qua việc kiếm tiền dễ như !

Ba phụ nữ càng kích động đến mức .

“Theo lời Vân Dao , ba gia đình chúng chia đều.” Trưởng thôn cầm bàn tính lên, lạch cạch một hồi, “Mỗi nhà thể chia hơn hai lạng ba tiền một chút.”

Hai lạng ba tiền!

Dì Trương che miệng, nước mắt lã chã rơi xuống.

Nhi tử nàng là Trương Đại Tráng công ở trấn, một tháng việc mệt mỏi c.h.ế.t sống , chịu đủ lời khinh miệt, mới kiếm đến một lạng bạc.

bây giờ, hai vợ chồng già nhà nàng một ngày kiếm hai lạng ba tiền!

Cái ngày , đây mơ cũng dám nghĩ tới!

Trưởng thôn và dì Ngô , cũng tràn đầy cảm xúc.

“Đây đều là nhờ phúc của Vân Dao!” Trưởng thôn hít một thật sâu, cảm thán , “Chúng tuyệt đối thể quên ơn tình của Vân Dao!”

“Đó là lẽ đương nhiên!” Trương thúc dùng sức lau mặt.

Từ ngày đó trở , ở đầu thôn Thanh Thạch, mỗi ngày trời còn sáng, thể thấy bóng dáng bận rộn của ba gia đình, mỗi buổi hoàng hôn, đều thể ngửi thấy mùi thịt kho nồng nàn.

Xưởng hoạt động một tháng, thứ đều quỹ đạo.

Sáng sớm hôm đó, công nhân như thường lệ đến xưởng.

Tô Vân Dao, Lâm Tuyền, và Thẩm Minh Viễn, ba một cái bàn đặt xưởng.

Trên bàn, đặt một quyển sổ cái, và một cái hòm gỗ nặng trịch.

“Mọi hãy tạm dừng công việc trong tay.” Tô Vân Dao cất giọng lớn.

Trong sân tức khắc trở nên yên tĩnh, năm mươi đôi mắt đồng loạt về phía nàng.

“Xưởng của chúng , từ khi bắt đầu hoạt động đến hôm nay, tròn một tháng .” Tô Vân Dao mỉm , “Hôm nay, chúng phát tiền công!”

Đám đông lập tức nổ tung!

“Chà! Không cũng quên mất hôm nay tròn một tháng!”

“Trời ơi, lòng đập thình thịch, còn căng thẳng hơn cả ngày cưới vợ!”

“Mau tính xem, tháng nghỉ ngày nào, thể nhận bao nhiêu tiền?”

Các công nhân ai nấy đều kích động đến đỏ bừng mặt, xoa tay, nhón chân, mắt thèm thuồng cái hòm gỗ mặt Tô Vân Dao.

Tô Vân Dao sớm dặn Lâm Tuyền đổi sẵn bạc vụn và tiền đồng, để tiện phát lương.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Nàng liếc Thẩm Minh Viễn bên cạnh, : “Minh Viễn, con hãy phát tiền công.”

Thẩm Minh Viễn ngẩn một chút, hít một thật sâu, gật đầu thật mạnh: “Vâng, nương!”

Chàng đến bàn, cầm lấy sổ cái, hắng giọng, tuy giọng còn non nớt nhưng rõ ràng.

“Bây giờ bắt đầu phát tiền công, nào gọi tên hãy bước lên nhận!”

“Vương Nhị Ngưu!”

“Ái!” Trong đám đông, một hán tử chất phác cao giọng đáp, há miệng chạy .

“Vương Nhị Ngưu, tháng công ba mươi ngày, mỗi ngày tiền công năm mươi văn, tổng cộng một lạng năm tiền bạc. Ngươi đếm xem, đúng .” Thẩm Minh Viễn từ trong hòm lấy một thỏi bạc vụn và một xâu tiền đồng, đưa qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-102-lan-dau-phat-luong.html.]

Vương Nhị Ngưu nhận lấy tiền bạc, tay run run.

Nhìn tiền công trong tay, mắt trợn trừng.

Một lạng năm tiền! Tiền công một tháng của , còn nhiều hơn cả mấy tháng trồng trọt đây!

Hắn nắm chặt tiền công trong tay, cúi đầu thật sâu Tô Vân Dao và Thẩm Minh Viễn, kích động đến mức năng cũng rõ ràng.

“Đa… đa tạ đông gia!”

“Đây là thứ ngươi xứng đáng nhận .” Tô Vân Dao ôn hòa .

Vương Nhị Ngưu há miệng , hì hì ngốc nghếch về đám đông, những xung quanh lập tức vây , ngưỡng mộ tiền công trong tay .

“Kế tiếp, dì Lý!” Thẩm Minh Viễn tiếp tục .

“Ái, đến đây, đến đây!” Một phụ nhân hơn bốn mươi tuổi bước nhanh , mặt mang theo niềm vui thể che giấu.

“Lý gia tẩu tử, tháng công ba mươi ngày, mỗi ngày tiền công bốn mươi văn, tổng cộng một lạng hai tiền bạc.” Thẩm Minh Viễn đếm tiền công đưa cho nàng.

Lý gia tẩu tử nhận tiền, cũng lật lật xem, cái vẻ vui mừng đó, cứ như nhặt nguyên bảo .

Nàng một phụ nữ đảm đang, ở nhà chút việc thêu thùa, một ngày giỏi lắm cũng chỉ kiếm bảy tám văn tiền.

Bây giờ ở trong xưởng việc, một tháng thể nhận hơn một lạng tiền công, cái cuộc sống quả thực như ở trời !

Kế tiếp, từng cái tên lên, từng công nhân bước lên nhận tiền.

Cả sân viện, đều vang vọng giọng trong trẻo của Thẩm Minh Viễn, và những tiếng cảm thán kinh ngạc của công nhân khi nhận tiền công.

Bọn họ cầm tiền công, khép miệng , kích động đến nỗi lau nước mắt, nhưng ngoại lệ, ánh mắt Tô Vân Dao đều tràn ngập lòng ơn chân thành nhất.

Tiền công của năm mươi công nhân đều phát xong, cái hòm gỗ cũng trống rỗng.

Tô Vân Dao vỗ tay, hiệu im lặng.

Nàng bảo Đại Vũ và Tiểu Vũ khiêng hai cái vò lớn.

“Món tương ớt của chúng , ngày nào cũng , nhưng chắc từng nếm thử mùi vị ?” Tô Vân Dao mở niêm phong vò, “Hôm nay, quyết định, phát cho mỗi một ít, chừng một lạng, mang về nhà cho nếm thử món mới!”

Công nhân , một trận hoan hô.

Bọn họ đều , tương ớt quý giá lắm! Ở trấn, một cân bán ba lạng bạc! Đông gia nỡ lấy chia cho bọn họ, đây quả thực là một vinh dự lớn!

“Đa tạ đông gia!”

Công nhân xếp hàng, Thúy Lan cầm muỗng múc ớt cho .

Xưởng của Tô Vân Dao bao bữa trưa, nên đa đều mang theo đồ ăn buổi trưa, dùng bát của mang theo, mỗi chia một muỗng nhỏ tương ớt đỏ tươi.

Phát xong tiền công và phúc lợi, công nhân việc càng hăng hái hơn.

Cả xưởng, đều tràn ngập một bầu khí vui vẻ, hăng hái.

Tô Vân Dao tất cả những điều , trong lòng vô cùng an tâm.

Lòng đồng nhất, Thái Sơn cũng dời.

Giữa tháng Ba, thời tiết ấm dần, những cây liễu trong thôn đ.â.m chồi nảy lộc.

Chiều hôm đó, một cỗ xe bò dừng cửa nhà Tô Vân Dao.

Tiểu Vũ từ ruộng ớt trở về, khi xe bò đậu cửa nhà là ai, liền hưng phấn chạy về nhà, chạy hô: “Phu nhân! Đại thiếu gia! Minh Châu tiểu thư! Nhị thiếu gia trở về!”

“Minh An trở về ?”

Tô Vân Dao đang trong chính đường cùng Thẩm Minh Viễn và Lâm Tuyền đối chiếu sổ sách, thấy tiếng hô của Tiểu Vũ, cây bút lông trong tay dừng , mặt lập tức lộ nụ kinh hỷ.

Nàng vội vàng đặt bút xuống, dậy liền ngoài.

Thẩm Minh Viễn và Thẩm Minh Châu cũng kích động theo phía .

“Nhị ca trở về !” Thẩm Minh Châu càng vui mừng nhảy cẫng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.

Nàng gần hai mươi ngày gặp nhị ca .

 

Loading...