Lâm Tố Tâm nói: "Em không phải nói đùa. Hôm nay em phải tiến hành làm đơn thôi học. Làm phiền thầy làm cho em đi, nếu không em chạy tới chạy lui mấy lần, cũng rắc rối lắm."
Trưởng phòng Vu nói: "Này không được. Lại nói, tính là em gấp, bây giờ thầy cũng làm cho em. Chúng ta phải dựa theo điều lệ quy chế của trường học. Theo nội quy nhà trường, chỉ có sau khai giảng mới có thể làm thủ tục thôi học, hôm nay em không làm được rồi, mau quay về đi."
Lâm Tố Tâm mỉm cười, nói: "Trưởng phòng Vu, nội quy nhà trường hình như ngược lại đó, là sau khai giảng thì không thể làm thủ tục thôi học. Bởi vì phần lớn học sinh sau khi thôi học đều cần phải tiến hành chuyển trường, làm trong kỳ nghỉ hè sẽ khá thuận tiện."
Trưởng phòng Vu sững sờ một lát, vốn dĩ ông ta muốn lừa gạt Lâm Tố Tâm một chút, lừa cô đi là được, quỷ mới biết rốt cuộc là cô đang chơi trò bịp bợm gì? Mình đừng gây rối chuyện này là được.
Không ngờ cô lại hiểu rõ nội quy nhà trường như vậy, dăm ba câu thì đã vạch trần ông ta.
Nhưng ông ta không biết là, lần Lâm Tố Tâm suýt chút bị đuổi học, vì biện bạch cho mình, quả thực cô đã nghiên cứu kỹ lưỡng nội quy nhà trường có liên quan, chuyện của phương diện này, tất nhiên cô sẽ biết rõ.
Trưởng phòng Vu lại nói: "Được rồi, là thầy nhớ nhầm. Nhưng bây giờ phòng giáo vụ không có mẫu đơn xin thôi học, hay là qua hai ngày nữa em lại đến."
Cô La nghe cuộc nói chuyện của họ, trong lòng thầm bái phục. Không hổ là người có thể làm trưởng phòng, phản ứng này nhanh hơn mình nhiều, sao cô ấy không nghĩ tới mấy thứ như có thể lừa Lâm Tố Tâm không thể làm thủ tục hoặc là không có mẫu đơn cơ chứ!
Cũng may bình thường cô đều mang mấy thứ mẫu đơn, văn kiện, gom lại trong cặp văn kiện, không thấy ở trên bàn, lần này Lâm Tố Tâm chắc là hết cách rồi đúng không?
Không ngờ tới, Lâm Tố Tâm vẫn là một mặt điềm tĩnh tươi cười, chỉ chỉ tủ văn kiện sau lưng cô La, nói: "Nếu em nhớ không lầm, bên trong hộp văn kiện số A302 này, đựng trong đó đều là các loại mẫu đơn học bạ phòng giáo vụ đúng không? Bên trong tủ khoá phía dưới chắc là còn có mẫu đơn đã in xong, chi bằng mở ra xem xem?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-992-anh-la-nguoi-quyet-dinh-van-menh.html.]
Trưởng phòng Vu quay đầu nhìn cô La, biểu tình một mặt ngạc nhiên của cô La, đã bán đứng họ rồi.
Trưởng phòng Vu không khỏi rầu rĩ. Ài, người trẻ tuổi, tuy chịu khó lại nghe lời dễ kiểm soát, cũng không sợ cô gây chuyện sau lưng, nhưng chỉ số thông minh và cảm xúc này, thật sự cần phải nâng cao.
Có điều, Lâm Tố Tâm rốt cuộc làm thế nào biết chi tiết như vậy?
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm thúc giục nói: "Trưởng phòng Vu, thầy đừng lừa em nữa, nhanh chóng lấy mẫu đơn ra đi. Em sẽ viết rõ trong mẫu đơn, chuyện này không có liên quan đến thầy, là em tự nguyện."
Cô đã từng tận mắt nhìn qua vị quản lý học bạ cô Cao kia từ cặp văn kiện đó lấy ra mẫu đơn thôi học, muốn ép cô ký tên thôi học, cô nhớ chuyện này rất rõ.
Trưởng phòng Vu bất lực, chỉ đành nói: "Được rồi, nhưng mà chuyện này chắc chắn sẽ báo cáo lên cấp trên, đợi có ý kiến phúc đáp mới có thể trả lời em."
Đây là đúng như ý nguyện, Lâm Tố Tâm gật đầu.
Cô La nhận được chỉ thị của trưởng phòng Vu, chỉ đành lấy ra mẫu đơn xin thôi học, đưa cho Lâm Tố Tâm.
"Điền xong tờ đơn này, ký tên dưới này. Nhất định phải viết cẩn thận, đặc biệt là cột nguyên nhân thôi học, điền xong mang mẫu đơn này giao cho cô, quay về đợi tin là được. Bên này có ghế, em có thể ngồi xuống điền."
Lâm Tố Tâm gật đầu, nhận lấy mẫu đơn, lấy một cây viết đen mực nước ở trên bàn, rất nhanh viết lên.