Thật không ngờ một cô gái trông có vẻ không có gì đặc biệt này lại là một cực phẩm như vậy, cô có thể trực tiếp quỳ xuống được không? Mà không đúng, chờ đã...
"Chú nói, Hạ Minh Tuyên bảo cô ấy đến làm tài xế cho con?" Lâm Tố Tâm không thể tin vào tai mình.
Quản gia Tiền gật đầu: "Cô yên tâm, Tiểu Phó lái xe cũng rất tốt, trung thành lại đáng tin cậy, không có ứng cử viên nào đáng tin hơn cô ấy đâu."
Sắc mặt Lâm Tố Tâm cứng đờ, miễn cưỡng cười cười, nói: "Chuyện này... đúng là d.a.o trâu mổ gà mà? Với cả cháu cũng không cần đến tài xế chuyên dụng..."
Quản gia Tiền nói: "Chú Lục dù sao cũng là tài xế của cậu ba nên không thể lúc nào cũng gọi chú ấy đến được. Hơn nữa chú ấy là đàn ông, không tiện lắm. Tiểu Phó là cậu ba đặc biệt điều tới, cậu ba nói, sau này cô ra ngoài nhất định phải có Tiểu Phó đi cùng nếu không không được rời Ngân Diệu nửa bước."
Đây là đang uy h.i.ế.p một cách trắng trợn!
Lâm Tố Tâm có thể tưởng tượng ra Hứa Minh lúc nói ra những lời này, vẻ mặt thâm trầm phúc hắc, đào sẵn một cái hố đợi cô nhảy vào.
Lúc này, Phó Tử Căng đã đi tới trước mặt cô, hơi cúi xuống, biểu cảm trên mặt không thay đổi, nói: "Cô Lâm, theo lời phân phó của cậu ba, từ nay tôi sẽ làm theo lệnh của cô, mong cô giúp đỡ."
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm vốn định không nhận quà của Hạ Minh Tuyên, cứ bỏ ở cửa nhưng nghe Phó Tử Căng nói chuyện, lại nhớ đến lời giới thiệu của quản gia Tiền, người trước mặt cô là cao thủ g.i.ế.c người không chớp mắt...
Cô kinh hãi mất một lúc, cũng không nhớ nổi câu từ chối nói thế nào, cô trả lời theo bản năng: "Chuyện này... chị... Phó, sau này phiền chị rồi, mong chị giúp đỡ."
Phó Tử Căng gật đầu một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-962-lua-co-ay-chut-la-duoc.html.]
Chú Lục đứng bên cạnh cười lớn: "Lão Tiền, tôi nói rồi mà, cô Lâm và Tiểu Phó nhất định sẽ rất hòa hợp..."
Con mẹ nó, con mắt nào của chú thấy chúng tôi hòa hợp?
Quản gia Tiền cũng phụ họa theo: "Đúng vậy, xem ra cô Lâm rất thích quà của cậu ba, vậy tôi yên tâm rồi! Tiểu Phó à, cô đưa cô Lâm đi dạo một vòng khuôn viên đi, mấy ngày nay cô ấy đều ở trong nhà, hẳn là rất ngột ngạt."
Cô từng nói thích xe Hạ Minh Tuyên tặng sao? Hai người chú này tự hát rồi tự mình khen hay đấy hả?
Nhìn thấy chú Lục và quản gia Tiền đang cười cười nói nói, hai bóng lưng cùng nhau sánh bước, Lâm Tố Tâm chỉ thấy trong lòng gào thét trăm lần.
Thấy hai người đã đi xa, Phó Tử Căng đi tới chỗ Lâm Tố Tâm.
Cô ta còn chưa nói gì, Lâm Tố Tâm đã lùi lại một bước theo bản năng.
Phó Tử Căng thấy vậy, bất ngờ mỉm cười, nói: "Cô Lâm, đừng nghe mấy lời quản gia Tiền nói, chú ấy dọa cô thôi. Tôi xuất thân từ bộ đội đặc chủng, nay đã giải ngũ, từng học võ, cũng từng làm nhân viên bảo vệ cho các nhà lãnh đạo, vì vậy có chút kinh nghiệm, chứ không phải như những gì chú ấy nói."
Lúc này, Lâm Tố Tâm mới thở hắt ra một hơi: "Tôi nói rồi mà, hù c.h.ế.t tôi rồi..." Chắc chắn quản gia Tiền bi cái tên đại ác ma Hạ Minh Tuyên xúi giục, cố ý hù dọa cô đây mà, đúng là quá đáng.
Nhưng cô không chú ý tới trong mắt Phó Tử Căng lóe lên một tia sáng.
Phó Tử Căng nhìn thấy biểu cảm khoa trương của Lâm Tố Tâm, trong đầu chợt nhớ đến mấy lời cậu ba Hạ nói: "Tố Tâm nhà tôi nhát gan, cô cứ nói mình là nữ quân nhân đã giải ngũ, lừa cô ấy chút là được, biết chưa?"