Mỗi ngày Lâm Tố Tâm đều bận rộn tới trời tối, lúc này mới biết được, thì ra điều dưỡng là một nghề phiền phức như vậy, đặc biệt là làm hộ lý cho cậu ấm xấu bụng và biến thái, đó không phải là công việc dành cho con người! Nếu không phải hiện tại nhược điểm của Lâm Tố Tâm đang nằm trong tay anh, cô đã sớm từ bỏ công việc này từ lâu rồi.
Điều may mắn duy nhất là, ngoại trừ cái đêm Hạ Minh Tuyên bất tỉnh, anh cũng không còn yêu cầu Lâm Tố Tâm ngủ cùng phòng với mình nữa, mỗi buổi tối sau khi anh ngủ, Lâm Tố Tâm có thể trở về phòng để lấy lại hơi thở.
Cuối cùng, vào chiều tối ngày thứ ba, Hạ Minh Tuyên thông báo rằng anh cơ bản đã bình phục và sẽ rời thành phố Thiên Hải vào sáng sớm ngày mai.
Lâm Tố Tâm tưởng chừng như muốn reo hò, nhưng cô đã rút ra bài học từ vài lần trước, cố gắng khống chế nét mặt của chính mình, biểu cảm lo lắng, cô nói rất nhẹ nhàng và duyên dáng: “Cậu ba, anh ở bên ngoài, phải tự chăm sóc bản thân nha!”
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên véo khuôn mặt trắng nõn của cô nói: “Thật cảm động khi em quan tâm tôi nhiều như vậy, đến hôn tạm biệt một cái đi.”
Lâm Tố Tâm vội vàng lùi lại một bước, lấy tay che miệng.
Hạ Minh Tuyên nhéo cằm cô không cho từ chối, hôn nhẹ vào trán cô: “Ở nhà ngoan, biết không?”
Sáng hôm sau, khi Lâm Tố Tâm tỉnh dậy, phát hiện cậu ba Hạ thực sự đã rời đi.
Cô bỗng thấy mình như chim ra khỏi lồng, cả người đã nhẹ đi rất nhiều. Nhưng vui mừng chưa được bao lâu thì cô không cười được nữa, bởi vì… Cô đã bị lây bệnh cảm lạnh của Hạ Minh Tuyên.
“A, hắt xì”
Lâm Tố Tâm trong lòng vừa hắt hơi, vừa nguyền rủa Hạ Minh Tuyên, cái tên này rõ là làm hại người rất nặng, thậm chí bị cảm mà vẫn hôn cô, cái này là cố tình muốn làm hại cô đây mà! Người nào hả!
Thật ra, khi Hạ Minh Tuyên hôn cô vào ngày hôm đó, anh thực sự choáng váng, sau đó cũng lo lắng rằng cô sẽ bị lây bệnh, vì vậy anh đã yêu cầu bác sĩ Thẩm cho cô một ít vitamin C để phòng cảm lạnh, nhưng Lâm Tố Tâm đã ném thuốc sang một bên, hoàn toàn quên đi uống thuốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-922-thong-bao-danh-sach.html.]
Sau khi cậu ba Hạ rời đi, Lâm Tố Tâm lại đổ bệnh, bác sĩ Thẩm đành phải đến phục vụ một lần nữa.
Cũng may là bệnh trạng của Lâm Tố Tâm không quá nghiêm trọng, cũng không bị sốt, rất phối hợp điều trị nên bác sĩ Thẩm đã kê cho cô một ít thuốc, dặn dò cô phải nghỉ ngơi thật tốt rồi rời đi.
Lâm Tố Tâm nằm trên giường ngủ mê man cả buổi sáng, buổi trưa cô uống một nồi lá sen bí đao và ăn cháo vịt do đầu bếp tỉ mỉ chế biến, ăn một lồng bánh bao thủy tinh. Bởi vì cô có hơi bị ho, nhà bếp thậm chí còn làm món lê mùa thu cho cô, sau khi uống thì cô đã thực sự cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Lâm Tố Tâm đang thỏa mãn muốn tiếp tục đi ngủ, cô lại nhận được một cuộc gọi từ Phùng Tư Tư.
Đã mấy ngày không liên lạc được với cô bạn thân này, Lâm Tố Tâm quan tâm hỏi: “Tư Tư, cậu tìm tớ có chuyện gì không?”
Phùng Tư Tư ngừng một chút, lập tức hạ giọng xuống, cẩn thận nói: “Tố Tâm à, cái đó… Cái đó… Cậu đã xem hay chưa?”
Lâm Tố Tâm ngẩn ra: “Xem hay chưa xem cái gì?”
Phùng Tư Tư ơ một tiếng, lại ngừng một lúc, nói: “Tớ muốn nói cho cậu một chuyện, sau đó cậu đừng nên quá kích động hay tức giận…”
Lâm Tố Tâm bị câu chuyện rối rắm của cô ấy làm cho bối rối, quay đầu nhìn tờ lịch trên bàn, đột nhiên một tia sáng lóe lên.
“Ý của cậu là, hôm nay là ngày giải trí Băng Toản công bố danh sách thực tập sinh?”
“Ừ, đúng…” Phùng Tư Tư nói: “Nhưng mà… Cái đó…”
Lâm Tố Tâm nói: “Cậu đừng do dự nữa, tớ không có trong danh sách, đúng không?”