Hạ Minh Tuyên chống người lên, dựa vào đầu giường, buồn cười nhìn Lâm Tố Tâm, nói: "Em lại đây."
Lâm Tố Tâm không động đậy.
Hạ Minh Tuyên nói: "Con bé này, em đúng là nhẫn tâm, tôi đổ bệnh đến mức này, nhờ em rót một cốc nước mà cũng không được...."
Lâm Tố Tâm cười chế giễu, vừa rồi cô tốt bụng, suýt chút nữa đã biến thành cô bé quàng khăn đỏ bị sói lớn xấu xa ăn thịt. Cô không có ngu, lúc này còn bảo cô bưng trà rót nước cho anh, cô không mang nước sôi đổ thẳng lên người anh đã là rất thục nữ rồi!
Một nụ cười thoáng qua trong mắt Hạ Minh Tuyên, giọng điệu cũng hoàn toàn thay đổi: "Em đã ghét tôi như vậy, tôi cũng không thể bắt ép em ở lại được. Haiz, tôi còn nghĩ em quan tâm tôi như vậy mà tôi lại nhốt em ở nhà có phải rất quá đáng không? Nhưng giờ có vẻ tôi đang nghĩ nhiều rồi..."
Lâm Tố Tâm ngẩn ra: "Là ý gì? Anh đồng ý cho tôi ra ngoài sao?"
Hạ Minh Tuyên nói: "Xem biểu hiện của em thế nào đã."
Còn xem biểu hiện của cô thế nào! Hạ Minh Tuyên thật sự coi mình là hoàng đế hay sao? Đúng là đang làm quá mọi chuyện!
Lâm Tố Tâm vốn định trả lời "Tôi không quan tâm", nhưng sau khi nghĩ lại, có thể đi ra ngoài mới là chuyện quan trọng, nếu tâm trạng cậu ba Hạ tốt, nói không chừng sẽ nương tay, không cấm cô trở thành một thực tập sinh nữa.
Dù biết khả năng này rất xa vời, nhưng dù sao kết quả của kỳ thi tuyển thực tập sinh vẫn chưa được công bố chính thức, vẫn còn hy vọng.
Một suy nghĩ lóe lên trong đầu Lâm Tố Tâm, biểu cảm trên mặt dần dần bình tĩnh lại, cô nói: "Tôi có thể ở lại chăm sóc anh, nhưng anh không được táy máy chân tay với tôi thêm lần nào nữa."
Hạ Minh Tuyên khịt mũi coi thường, nói: "Chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời, tôi ra tay với một cô công chúa Thái Bình như em làm gì? Tôi cũng có mắt thẩm mỹ, người đẹp lồi có lõm có nhiều như vậy, sao tôi phải tìm đến em?"
Ý anh là gì? Lâm Tố Tâm đứng hình mất một giây, nhìn thấy nụ cười chế nhạo trên mặt cậu ba Hạ, mới phản ứng lại.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-911-em-dung-la-nhan-tam.html.]
Công chúa... Thái Bình... Hừ, tên này đúng là miệng chó không mọc được ra ngà voi!
Lâm Tố Tâm giật giật khóe miệng, nói: "Thảo nào hôm qua tôi thấy anh ở Giải trí Băng Toản, bên cạnh có một vưu vật."
Lúc đầu đứng cách xa nên cô không nhận ra, nhìn lại lần nữa, cô mới chợt nhớ ra, người đẹp này chẳng phải là người mẫu trẻ nổi tiếng một thời Tiếu Ny đây sao? Trên mạng có đủ loại tin tức về việc cô ta sử dụng quy tắc ngầm, thật không ngờ Hạ Minh Tuyên lại thích kiểu như này?
Hạ Minh Tuyên nghe xong thì bật cười thành tiếng: "Em coi chừng tôi cẩn thận vậy sao? Nói chuyện sao mà chua ngoa thế, đừng nói là em yêu tôi rồi nhé?"
Lâm Tố Tâm trợn mắt, phản bác: "Anh nói nhảm nhí gì vậy? Sao tôi có thể..." yêu anh được?
Hạ Minh Tuyên đoán được cô định nói gì, nguy hiểm nheo mắt lại, Lâm Tố Tâm vội vàng nuốt mấy chữ cuối cùng xuống, sửa lời thành: "Hì hì, chuyện đó là vì tôi quan tâm đến anh. Ngực của Tiếu Ny là n.g.ự.c giả, nhìn thì đẹp nhưng sờ vào sẽ không thích. Với cả cô ta có nhiều bạn trai như vậy, sau này lỡ cho anh đội nón xanh thì sao?"
Hạ Minh Tuyên buồn cười, nói: "Cô bé, em cũng biết nhiều quá nhỉ. Nhưng tôi không định kết hôn với cô ta, chỉ vui đùa chút thôi, thật hay giả cũng không quan trọng, đúng không?"
Cậu ba Hạ không có chút hứng thú nào với một người phụ nữ như Tiếu Ny. Dù có đẹp như hoa như ngọc thì sao? Ngay cả chỉ là một người phụ nữ làm ấm giường, anh cũng coi thường một người n.g.ự.c lớn nhưng não ngắn.
Nhưng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái đang nghiêm túc giáo huấn anh, anh không nhịn được mà cố ý nói năng mập mờ.
Lâm Tố Tâm quả nhiên bị anh chọc tức: "Sao anh không biết xấu hổ thế?"
Không hổ danh là thiếu gia nhà giàu, không có liêm sỉ, coi phụ nữ là đồ chơi, chả trách không có việc gì làm anh lại đem cô ra đùa giỡn, chỉ sợ trong mắt anh, cô và cái cô Tiếu Ny kia chẳng khác gì nhau?
À, mà cũng không đúng, ít nhất người ta n.g.ự.c bự, chân dài, còn mình chỉ là cái bàn!
Không biết tại sao cô cảm thấy tức ngực, một loại cảm giác khó chịu khó tả dâng lên.