Vì tham gia cuộc thi tuyển thực tập sinh của giải trí Băng Toản lần này, cô đã chuyên tâm chuẩn bị trong thời gian dài như vậy, còn đánh cược với Hà Lệ Sa nữa.
Ban đầu còn cho rằng với trình độ nhạc lý của cô nhất định có thể vô cùng thuận lợi thi đậu, nhưng lại không ngờ rằng gặp phải loại người điên cuồng cố chấp như Từ Tiêu Ý, bởi vì khi đăng ký thi vòng loại có chút xíu sai sót thì liền nhất định muốn đánh rớt cô.
Ngay lúc cô đã hết hy vọng rồi thì lại phát hiện ra mình rất có thiên phú ca hát, lại còn đạt được điểm cao trong cuộc thi, đây thật sự có thể gọi là xoay chuyển tình thế, ông trời vẫn rất quan tâm cô.
Vốn tưởng rằng lần này cô sẽ được toại nguyện, nhưng không ngờ cô chưa vui mừng được bao lâu Hạ Minh Tuyên lại nhảy ra giội cho cô một gáo nước lạnh.
Suy cho cùng thì chuyện này có liên quan gì đến Hạ Minh Tuyên chứ, sao anh ta lại không cho phép cô đi? Còn nói là muốn tốt cho cô, rõ ràng chính là tính cuồng khống chế phát tác, muốn thao túng cô! Tại sao Lâm Tố Tâm cô muốn làm chút chuyện cũng khó như vậy!
Hạ Minh Tuyên thấy cô không nói gì thì liền đi lên trước một bước, nâng cằm của cô lên.
"Em nghe rõ lời tôi nói chưa hả?"
Lâm Tố Tâm cắn răng không nói gì.
Hạ Minh Tuyên lại nói: "Nghe rõ chưa hả? Đừng để tôi phải hỏi đến lần thứ ba."
Suy nghĩ của Lâm Tố Tâm thay đổi rất nhanh, dùng âm thanh nhỏ như muỗi kêu nói: "Nghe rõ..."
Quên đi, bây giờ tranh cãi với Hạ Minh Tuyên mình cũng không chiếm được lợi thế ích gì, hay là cứ giả vờ nghe lời đã, lừa được anh ta rồi nói sau. Dù sao Hạ Minh Tuyên cũng không ở thành phố Thiên Hải được bao lâu, chờ anh ta đi khỏi đây thì cô lại nghĩ ra biện pháp khác là được.
Lâm Tố Tâm nghĩ rất hay, nhưng Hạ Minh Tuyên là ai, con ngươi của cô vừa xoay chuyển là anh đã biết cô đang nghĩ gì.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-842-toi-khong-phai-nguoi.html.]
Hạ Minh Tuyên lạnh lùng nói: "Đừng nghĩ có thể giở trò lừa gạt dưới mí mắt tôi. Giải trí Băng Toản tuyệt đối không dám tuyển dụng em đâu, em có nghĩ ra cách gì cũng vô dụng. Cho nên đừng tự làm khổ mình nữa!"
Lâm Tố Tâm bỗng nhiên ngẩng đầu: "Anh...Anh đã làm gì rồi?"
Hạ Minh Tuyên hời hợt nói: "Cũng không có gì. E là em không biết điều này, tôi là cổ đông của giải trí Băng Toản."
Lâm Tố Tâm ngẩn ra, lập tức cảm thấy mình thật sự quá không nhạy bén rồi. Hạ Minh Tuyên xuất hiện ở giải trí Băng Toản đương nhiên là có nguyên nhân.
Ban đầu cô nhìn thấy người đẹp đi bên cạnh anh ta, hình như là một ngôi sao nhỏ nào đó, thì liền cảm thấy anh ta đi giải trí Băng Toản chơi bời say sưa, bây giờ nghĩ lại thì hiểu rồi, có lẽ là Hạ tam thiếu gia đi tuần tra Băng Toản!
Nhưng mà có phải người này cũng quá thần thông quảng đại rồi hay không? Sao cô làm chuyện gì thì đều có thể chạm mặt anh ta! Chẳng lẽ công ty nào ở thành phố Thiên Hải cũng có liên quan đến anh ta!
Lâm Tố Tâm cắn môi, nói: "Đối với anh mà nói, tuyển thêm một thực tập sinh căn bản không tính là gì đúng không? Vậy tại sao anh nhất định phải gây khó dễ cho tôi chứ!"
Hạ Minh Tuyên nói: "Không tại sao cả, tôi không thích người phụ nữ của mình uốn éo kiểu cách trước mặt bàn dân thiên hạ."
"Tôi không phải người..." Phụ nữ của anh!
Hạ Minh Tuyên nhíu mày, chỉ dùng một cái liếc mắt là đã ép Lâm Tố Tâm thu lại lời chuẩn bị nói ra.
Cuối cùng Lâm Tố Tâm cũng hiểu được, Hạ tam thiếu gia đã quyết định xong việc này rồi, cô vốn không có cách nào phản bác. Anh ta không chỉ có thể nhốt cô trong nhà mà còn có quyền quyết định ở giải trí Băng Toản, cô còn có thể có cơ hội gì đây?
Trong chốc lát Lâm Tố Tâm cảm thấy vừa căm phẫn vừa oan ức, lại cảm thấy lòng tự trọng của mình bị chà đạp nặng nề, mắt cô lập tức ửng đỏ, nước mắt lăn dài sắp trào ra tràn mi.