Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/yXmolnt9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vẻ mặt anh không khỏi có chút u ám, anh đứng dậy lạnh lùng nói: "Đúng là phải quản lý chuyện của em rồi. Em cảm thấy em có thể không cần người giám hộ mà tự mình ký hợp đồng với giải trí Băng Toản được à? Thôi nào, hình như em vẫn chưa có tư cách chịu toàn bộ trách nhiệm trước pháp luật đâu, muốn ký hợp đồng thì phải có chữ ký của tôi mới được."
Vẻ mặt Lâm Tố Tâm cứng đờ, thế mà cô lại quên mất mình vẫn còn là trẻ vị thành niên!
Thật sự là bị hớ rồi, tại sao cơ thể này lại nhỏ như vậy chứ!
Không chỉ nhỏ tuổi mà những chỗ khác cũng rất nhỏ...
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm biết lời anh nói là sự thật, tuy rằng trong lòng đã hơi tức giận nhưng cô chỉ có thể nói với giọng yếu ớt: "Thật sự xin lỗi anh, không phải là tôi thấy anh bận rộn nhiều việc, sợ anh không rảnh nên mới không quấy rầy anh sao?"
Hạ Minh Tuyên vẫn không bị lay động: "Bây giờ mới muốn nói xin lỗi thì đã muộn rồi!"
Lâm Tố Tâm thiếu chút nữa muốn nổi khùng, tên điên kiêu căng này vẫn khinh người như vậy, lại còn ra vẻ! Vốn dĩ chính là anh ta xen vào việc của người khác, cô đích thân xin lỗi là đã rất nể mặt anh ta rồi có được hay không!
Lâm Tố Tâm nghĩ đến tình cảnh bây giờ của mình, đúng là không thể không cúi đầu nên cô chỉ có thể nói: "Được rồi được rồi, là tôi không đúng, nên báo cáo với anh mới phải. Nhưng bây giờ anh biết cũng không tính là muộn đúng không?" Cô suy nghĩ một chút, lại nhỏ giọng bổ sung thêm một câu: "Chỉ là đi thi tuyển thực tập sinh mà thôi, cũng không phải chuyện gì lớn..."
Hạ Minh Tuyên lạnh lùng liếc mắt nhìn cô: "Tôi không cho phép em đi thi tuyển thực tập sinh gì hết, em ngoan ngoãn ở nhà cho tôi, không được đi đến mấy chỗ lộn xộn đó nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-831-nguoi-dan-ong-co-tu-cach-quan-ly-em.html.]
Lâm Tố Tâm ngẩn ra: "Anh có ý gì hả?"
Hạ Minh Tuyên từ trên cao nhìn xuống cô, nói rành mạch: "Ý của tôi chính là nghĩa trên mặt chữ như vậy đấy. Nếu sớm biết em muốn đi thi tuyển thực tập sinh thì tôi sẽ không đồng ý cho em đi đâu. Em ở Ngân Diệu học tập cho tốt, có thể thuận lợi tốt nghiệp là được, đừng có ý định đi vào giới giải trí hỗn tạp kia nữa, đó không phải là nơi mà em nên đến."
Cuối cùng Lâm Tố Tâm cũng không nhịn được cơn tức, cô phẫn nộ trừng mắt nhìn anh nói: "Tôi có muốn vào giới giải trí hay không thì cũng là tự do của tôi, anh dựa vào đâu mà quyết định chỗ tôi nên đi hay không nên đi chứ?"
Hạ Minh Tuyên nhìn chằm chằm vào đôi mắt vì tức giận mà trở nên vô cùng sáng chói của cô: "Chỉ dựa vào việc tôi là người giám hộ của em, vị hôn phu của em, người...đàn ông của em."
"Anh nói nhảm gì thế?" Lâm Tố Tâm thấy dáng vẻ thản nhiên của anh thì càng thêm tức giận: "Giữa chúng ta vốn không phải là loại quan hệ đó, lời anh nói có ý nghĩa gì chứ? Anh không có quyền kiểm soát tôi!"
"Chúng ta không phải loại quan hệ đó?" Hạ Minh Tuyên nhướng mày: "Nếu em cảm thấy quan hệ của chúng ta còn chưa đủ thân thiết, tôi không có tư cách quản lý em, vậy thì tôi không ngại khiến cho quan hệ của chúng ta tiến thêm một bước nữa."
Lâm Tố Tâm mở to hai mắt, bản năng cảm nhận được nguy hiểm.
"Anh...Anh có ý gì?" Cô theo bản năng lùi về phía sau, dưới chân dùng sức, muốn kéo dài khoảng cách giữa hai người.
Nhưng cô không thể chống chọi được với sức mạnh của Hạ Minh Tuyên, hơn nữa tốc độ của anh nhanh hơn cô, khi anh ý thức được người trong lòng mình muốn nhanh chóng lùi lại thì liền đột nhiên siết chặt eo nhỏ của cô, trong chớp mắt đã ép cô xuống ghế sô pha.