Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 779:2 Phiên ngoại - Trước sau như một (Toàn văn hoàn)

Cập nhật lúc: 2025-07-01 08:58:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơn nữa, chính vì cô hành động độc lập như vậy, trước giờ chưa từng lấy lòng mọi người mới khiến người ta càng yêu thích cô hơn, không phải sao?

Yên lặng bao nhiêu năm nay, đến năm nay vậy mà Sabrina thông báo muốn tổ chức tour diễn, tin tức này không thể không nói trọng lượng quá nặng ký rồi, đủ để gây nên náo động trong vòng fan trên toàn thế giới, liên tục lên trang đầu báo giải trí mấy tháng liền.

Đối với người của Hạ gia mà nói, kỷ niệm 20 năm ra mắt của Lâm Tố Tâm cũng là chuyện quan trọng cần phải quan tâm của cả nhà.

Hạ Minh Tuyên đích thân đảm nhận làm người lên kế hoạch chính của tour diễn, dẫn theo con cả và con thứ hai trong nhà cùng đi quản lý giải trí Quang Hi, nhiệm vụ là phải để buổi diễn của vợ thành công tốt đẹp.

Đến người con thứ ba mới bảy tuổi cũng đính thân viết tên ca khúc cho mẹ.

Làm người con nhỏ nhất trong nhà, cậu bé thừa hưởng hoàn mỹ thiên phú âm nhạc của mẹ, bốn năm tuổi đã có thể đánh lên 8 nốt nhạc piano, hơn nữa còn biết tự viết nhạc, làm Lâm Tố Tâm quả thật là vui mừng vượt bậc.

Còn công chúa nhỏ của Hạ Minh Tuyên, năm nay mới chỉ có hai tuổi, nói chuyện còn chưa được coi là cực kỳ trôi chảy, càng không phải nói đến hát, chỉ có thể ở một bên làm linh vật.

Lâm Tố Tâm trở nên bận rộn, có khi còn không có thời gian dẫn theo con gái, thế nên công chúa nhỏ được giao cho con dâu Ân Vũ Lam.

Bé gái nhỏ siêu cấp đáng yêu hằng ngày được cô gái xinh đẹp mắt to ôm đến công ty tìm ba mẹ và anh, trở thành một phong cảnh của giải trí Quang Hi, còn suýt bị người ta chụp lén đăng lên Weibo, may mà được người ba hết mực yêu thương kịp thời phát hiện ngăn chặn.

Đến tháng tư, tour diễn kỷ niệm hai mươi năm ra mắt của Sabrina được tổ chức.

Buổi diễn đầu tiên của tour diễn kỷ niệm tổ chức ở thành phố Thiên Hải.

Xa cách bao năm lại đứng trên sân khấu lần nữa, ánh mắt của Lâm Tố Tâm chầm chậm quét qua hàng vạn fan dưới khán đài, vô số ánh đèn lấp lánh nhấp nháy nhưng những ngôi sao nhỏ, thắp sáng cả một cuộc đời của cô, khiến cô vô cùng xúc động.

Fan dưới khán đài đang hô to tên cô, nhưng dừng lại vào khoảnh khắc cô từ từ nâng tay lên.

Lâm Tố Tâm cố gắng để giọng nói của mình duy trì bình ổn: “Vô cùng cảm ơn mọi người đến tham gia buổi diễn của tôi, từ lúc tôi phát hành album đầu tay đến nay đã hai mươi năm rồi, mà thời gian tôi gia nhập giới giải trí còn sớm hơn, hai mươi hai năm trước tôi đã thành thực tập sinh của giải trí Băng Toản. Hai mươi hai năm, đây là khoảng thời gian cực kỳ, cực kỳ dài đằng đẵng, lúc tôi mười sáu tuổi cũng đã từng nghĩ qua vô số lần, tôi của hai mươi hai năm sau sẽ ở nơi nào, làm công việc gì? Tôi thật sự có thể trở thành ca sĩ sao? Thật sự có thể có fan sao? Thật sự có thể thực hiện được ước mơ của mình sao?”

Cô dừng một lát lại nói: “Mà bây giờ, tất cả những thứ không xác định và do dự đều đã qua, tôi cũng đã trở thành tôi của ngày hôm nay. Cảm ơn tất cả các fan của tôi trước giờ vẫn luôn ủng hộ tôi, đi cùng tôi đến ngày hôm nay.”

Buổi diễn nhận được thành công trước nay chưa từng có, hai mươi buổi diễn sẽ chia ra tổ chức ở hai mươi nước khác nhau, buổi diễn nào cũng tràn đầy bùng nổ, một vé cũng khó mua, đến quyền phát sóng buổi diễn cũng đấu giá ra một mức giá cao ngất trời mấy tỷ đô, fan xem trực tiếp buổi diễn trên mạng càng nhiều không đếm xuể.

Chương 779.3 Phiên ngoại - Trước sau như một (Toàn văn hoàn)

Phương tiện truyền thông trên toàn thế giới tiến hành đăng bài quảng bá buổi diễn, ngoài giọng ca hay y như trước đây của Sabrina, mười lăm năm qua dung mạo tuyệt thế của cô gần như không hề thay đổi, cũng khiến người ta vô cùng cảm thán.

Người con gái này... Dường như là con cưng của trời, ngay cả thời gian cũng chăm sóc đặc biệt cho cô.

Mấy đứa con trai của Hạ gia đều kinh ngạc ngơ ngác rồi, lần đầu tiên phát hiện thì ra mẹ mình lại nổi tiếng như vậy, những minh tinh nhỏ mình từng đu trước đây cũng không sánh bằng cái móng tay của mẹ mình!

Buổi diễn cuối cùng của tour diễn tổ chức ở Paris nước Pháp.

Sau khi buổi diễn kết thúc, Hạ Minh Tuyên không cho Lâm Tố Tâm đi tham gia tiệc chúc mừng mà trực tiếp dẫn về lâu đài của Hạ gia.

Lâm Tố Tâm bị chồng kéo vào bên trong, trong lòng vô cùng ngạc nhiên, hỏi: “Cục cưng à, anh dẫn em đến đây làm gì vậy? Em cảm thấy chúng ta vẫn nên đến ra mặt ở tiệc chúc mừng, như vậy quá thất lễ rồi.”

Hạ Minh Tuyên nâng ngón trỏ: “Suỵt, bảo bối, anh dẫn em đi xem một thứ tương tự.”

Lâm Tố Tâm giật mình: “Thứ gì?”

Hạ Minh Tuyên dẫn cô đi lên cầu thang tròn, đồng thời nói: “Bảo bối, em còn nhớ không? Mười bảy năm trước, lần đầu anh dẫn em đến lâu đài này gặp ba mẹ anh. Lúc đó anh đã nói có thứ muốn tặng em, nhưng sau đó bởi vì một vài chuyện ngoài ý muốn nên vẫn chưa kịp đưa cho em.”

Lâm Tố Tâm nghĩ một lát mới nhớ ra đoạn ký ức này.

Lúc đó, Hạ Minh Tuyên đã nói muốn tặng cô một món quà trước rồi mới đi lấy giấy chứng nhận kết hôn, nhưng lúc đó mẹ của Hạ Minh Tuyên rất không tán thành hôn sự của hai người, còn cãi nhau với Hạ Minh Tuyên một trận, thế là chồng cô chóng cả đầu trực tiếp kéo cô đi công chứng kết hôn.

Còn món quà gì đó sớm đã bị hai người bỏ ra sau đầu.

Nhiều năm vậy rồi, sao lại nói chuyện này?

Lâm Tố Tâm nói: “Đều thành vợ chồng già rồi, còn tặng quà gì nữa? Anh có thứ gì không phải của em sao? Được rồi được rồi, không cần xem nữa, em cảm ơn anh là được rồi!”

Hạ Minh Tuyên khá bất mãn trừng mắt nhìn cô, nói: “Sao bây giờ em không lãng mãn chút nào hết vậy? Em chai sạn với vẻ đẹp của anh rồi sao? Anh dẫn em đến nơi chỉ có hai ta em không mong đợi chút nào sao?”

“Em...” Lâm Tố Tâm đình trệ, nhỏ giọng nói: “Em đâu dám... Không phải, sao em nghĩ vậy được chứ?”

Thấy Hạ Minh Tuyên hơi tức giận thật rồi, cô vội vàng nhào qua ôm lấy cánh tay của chồng: “Người ta đương nhiên thích ở chung với chồng rồi, mỗi ngày đều cảm thấy anh đẹp trai hơn hôm qua!”

Hạ Minh Tuyên hừ một tiếng, vẫn là bị lời ngon tiếng ngọt của vợ mình xoa dịu, dùng sức nắm lấy tay cô, nói: “Vậy đi theo anh đi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7792-phien-ngoai-truoc-sau-nhu-mot-toan-van-hoan.html.]

Lâm Tố Tâm bất lực, chỉ đành nhanh chân đi theo bước chân của ông chồng nhà mình.

Hạ Minh Tuyên dừng lại ở cuối cầu thang, đẩy cánh cửa ra sau đó giơ tay lần mò bên cửa, bật công tắc đèn tường.

Không gian bên trong đột ngột bừng sáng, Lâm Tố Tâm nhìn bên trong một cái, không thể không kinh ngạc hô lên một tiếng, nhanh bước vào trong.

Tầng ba của lâu đài đã hoàn toàn được khai thông, xây thành một phòng triển lãm cực lớn, trên tường treo đầy các loại tranh, có tranh sơn dầu, có phát họa, có tranh bút chì màu,... tranh trắng đen, tranh nhiều màu, tranh thủy mặc...

Các loại tranh không giống nhau nhưng người trong tranh chỉ có một, chính là Lâm Tố Tâm.

Mà từ phong cách giống hệt của tranh có thể thấy hiển nhiên chúng đều là tác phẩm của cùng một người.

Lâm Tố Tâm ở trong phòng triển lãm nhìn hết một vòng mới xoay đầu kinh ngạc mà nói: “Chồng ơi, cục cưng ơi, mấy cái này... Mấy cái này toàn bộ đều là anh vẽ sao? Anh đã vẽ nhiều chân dung của em vậy sao?”

Hạ Minh Tuyên nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô, hơi nâng miệng sau đó nhẹ gật đầu.

Chương 779. Phiên ngoại - Trước sau như một (Toàn văn hoàn)

Lâm Tố Tâm đã không chỉ là kinh ngạc nữa, tranh trong phòng triển lãm này, thậm chí là có cả ngàn bức tranh, hơn nữa là bao gồm những độ tuổi khác nhau của cô, có dáng vẻ cô trong cuộc sống ngày thường, có tạo hình của cô trên sân khấu, còn có cô trong hôn lễ, lúc mang thai, dẫn em bé, mỗi một bức đều giống như in.

Mê Truyện Dịch

Hạ Minh Tuyên đi đến, nhẹ ôm lấy eo cô, chỉ vào một góc của phòng triển lãm, nói: “Nhìn mấy bức ở bên đó chưa? Đây là tranh mấy năm anh vừa quen em, mấy bức này là mấy bức anh muốn dẫn em đi xem lúc trước kết hôn. Sau này không kịp dẫn em đi xem anh lại vẽ mấy bức khác, càng ngày càng nhiều...”

Lâm Tố Tâm nhìn theo tầm mắt của anh, quả nhiên tranh của góc bên đó trông có vẻ có tuổi rồi, cô của khi đó nhìn vô cùng thanh thuần, tươi ngon mọng nước đến mức giống như một đóa sen mới vừa nổi lên mặt nước.

Hạ Minh Tuyên tiếp tục dẫn cô đi về phía trước, đồng thời không ngừng giới thiệu: “Nhìn xem, đây là tạo hình của em trong tour diễn đầu tiên, đây là buổi diễn thứ nhất, có năm bộ tạo hình, chắc là em cũng không nhớ đâu nhỉ?... Đó là tranh anh vẽ lúc em mang thai con trai cả, haha, tính tình của em khi đó rất tệ, nói dáng vẻ mình có một cái bụng lớn rất xấu, thật ra trong mắt anh rất đáng yêu mà... Còn đó là lúc chúng ta kết hôn...”

Lâm Tố Tâm nghe cả một đường, cảm thấy nước mắt của mình sắp chảy ra rồi, mãi đến khi đi đến cuối phòng triển lãm, cuối cùng cô mới nhịn không nổi nữa xoay người ôm lấy eo Hạ Minh Tuyên, vùi mặt vào vòm n.g.ự.c cứng cỏi mạnh mẽ của anh.

Hạ Minh Tuyên xoa mái tóc dài mềm mượt của cô, thấp giọng nói: “Đừng khóc, anh dẫn em đến không phải muốn em khóc.”

Lâm Tố Tâm cắn khóe môi, nói trong miệng: “Em không có khóc.” Nhưng vẫn không nhịn được chảy xuống dòng nước mắt cảm động.

Hạ Minh Tuyên cực kỳ bất lực, an ủi cô một trận, phát hiện bé thỏ nhà mình nãy giờ vẫn là dáng vẻ hồng hồng đôi mắt không khỏi có chút bực mình, đột nhiên anh nghĩ đến điều gì đó, giơ tay lấy một cái điều khiển từ xa trên bàn ấn xuống.

“Bảo bối, nhanh nín khóc đi, ngẩng đầu lên!”

Lâm Tố Tâm ngẩng đầu lên nhìn, ngạc nhiên cảm thán nói: “A, anh sửa lại trần nhà này rồi sao? Vậy mà có thể trực tiếp ngắm sao!”

Cô bị dời lực chú ý, lập tức thu lại nước mắt.

Hạ Minh Tuyên buồn cười lắc đầu, cảm thấy bé thỏ nhà mình thật đáng yêu, nhiều năm vậy rồi vẫn dễ dỗ y như lúc mười mấy tuổi như thế. Tất nhiên điều này cũng cũng chứng tỏ mình bảo vệ cô rất tốt, cô mới có thể duy trì trái tim tươi trẻ đến giờ.

Hạ Minh Tuyên dẫn cô đến sô pha ngồi xuống.

Tầm mắt của Lâm Tố Tâm vẫn đang lưu lại trên những bức tranh kia.

Dưới ánh sao lấp lánh, những bức tranh phảng phất như một cõi mơ, từ đầu đến cuối xâu chuỗi lại dòng sông ký ức của cô.

Cô không hề nhận ra, trong bất tri bất giác cô ở cạnh người đàn ông này đã hai mươi hai năm rồi.

Đây là khái niệm gì nhỉ? Dù cộng thêm năm tháng trước khi cô trọng sinh, lúc cô độc thân, cũng không dài như khoảng thời gian cô ở cạnh người đàn ông này.

Mà nhiều năm như vậy, mỗi một ngày, cô đều trải qua rất hạnh phúc, đều giống như ngày đầu tiên họ yêu nhau.

Tất cả ký ức đều ở đây, được người đàn ông này tỉ mỉ ghi lại, cẩn thận nhìn xem quá khứ, giống như ôn lại tất cả khoảnh khắc hạnh phúc này, dường như ở bên người đàn ông này, mọi ký ức đều là tốt đẹp, từng phút từng giây đều khiến cô nhớ lại dư vị.

Lâm Tố Tâm dựa vào cái ôm của chồng, dần dần thấy hơi buồn ngủ.

Hạ Minh Tuyên cúi xuống hôn lên đỉnh đầu của cô, nâng tay phải của cô lên.

Nhẫn cưới trên ngón áp út vì thời gian đeo quá lâu đã khắc lại vết hằn, muốn tháo ra e là rất khó làm được.

Giống như tình cảm của họ, khắc sâu khó phai.

Hạ Minh Tuyên đặt ngón tay cô lên bên miệng, nhẹ hôn lên vị trí đeo nhẫn.

“Bảo bối, anh yêu em, trước sau như một.”

(Toàn văn hoàn)

Loading...