Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 775:2 Ngoại truyện: Nhật ký “lừa hôn” của cậu cả nhà họ Hạ (1)
Cập nhật lúc: 2025-07-01 08:58:37
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lam Lam thật sự đáng yêu quá đi mất, đáng yêu lắm! Mau cho dì hôn cái nào, moah~”
Lâm Tố Tâm hôn bé loli một cái, bé loli cũng không sợ, ôm lấy cổ Lâm Tố Tâm, hôn đáp lại.
Phùng Tư Tư sờ cái đầu nhỏ của con gái, nói: “Lam Lam, mau chào dì đi”.
Ân Vũ Lam nghiêng cái đầu nhỏ, chớp đôi mắt, mềm mại gọi: “Dì ạ ~”
Mắt của Lâm Tố Lâm biến thành hình trái tim luôn rồi, nhanh chóng lấy ra một đống hoa quả cho bé loli ăn, còn lôi kéo Phùng Tư Tư cảm thán: “Cậu hạnh phúc thật đấy, có đứa con gái đáng yêu như vậy! Sao mình không sinh được con gái!!”
Phùng Tư Tư động não, an ủi cô: “Sinh con trai cũng không tệ, chờ sau này anh Tuyên già cỗi nhan sắc tàn phai, còn có “tiểu thịt tươi” đẹp trai lai láng mà thưởng thức chứ, dẫn ra ngoài trông rất ngầu, hạnh phúc biết bao, hahahahaha…”
Cậu cả Hạ không biết mình bị dì Phùng xem là tiểu thịt tươi, cậu còn đang nằm trên giường hờn dỗi kia kìa.
Sao lại như vậy, không phải mẹ thích cậu nhất sao? Vì sao chị gái này vừa xuất hiện là mẹ lập tức ném cậu sang một bên, đi ôm người ta mà hôn vậy!
Tuy rằng…mặc dù chị gái này trông quả thật…quả thật rất đáng yêu…Nhưng mà! Nhưng mà, cậu mới là hoàng tử nhỏ được yêu thương nhất nhà, sao mẹ có thể hôn người khác được?
Lâm Tố Tâm và Phùng Tư Tư nói chuyện xong, nhìn lại thì phát hiện con trai nhà mình đang nhìn chằm chằm Ân Vũ Lam không chớp mắt, chăm chú quan sát người ta, còn bé loli cũng ghé lên mép giường, tỏ vẻ muốn chơi với bánh bao nhỏ, nhưng lạ ngại ngùng.
Lâm Tố Tâm cười nói: “Chao ôi, nhìn hai đứa nó kìa, hình như rất hợp ý nha! Lam Lam, có phải con muốn chơi với em trai không?”
Bé loli mở to hai mắt, hơi không hiểu.
Phùng Tư Tư chỉ vào Hạ Cẩn Ngôn, nói: “Đây là em trai”.
Bé loli quay đầu nhìn cái m.ô.n.g nhỏ mặc tã của Hạ Cẩn Ngôn, nói: “Em trai! Mặc tã!”
Lâm Tố Tâm bật cười một tiếng, nói: “Ừm, đúng vậy, em trai còn nhỏ, không biết tự đi vệ sinh được! Con chơi với em đi!”
Bé loli cởi giày và áo khoác ra, bò lên giường, vội vàng trườn tới chỗ bánh bao nhỏ.
Lâm Tố Tâm và Phùng Tư Tư để mặc cho bọn nhỏ chơi, ngồi cách đó không xa, bắt đầu nói chuyện g.i.ế.c thời gian.
Ân Vũ Lam ngồi bên cạnh Hạ Cẩn Ngôn, chọt chọt cánh tay cậu, gọi: “Em trai, chị là chị gái!”
Hạ Cẩn Ngôn còn nhỏ, nhưng cậu vô cùng khôn ngoan, tuy không biết nói những hiểu được lời mẹ đến 8, 9 phần, biết hình như mình bị bé loli này khinh bỉ, chị ta cười nhạo mình vẫn còn mặc tã!
Hừ, chị ta vừa xuất hiện là đã lấy bớt đi dự quan tâm và ưu ái của mẹ, mình vẫn chưa tính sổ với chị ta đâu, thế mà chị ta còn dám cười nhạo mình?
Hạ Cẩn Ngôn nỗ lực trừng mắt nhìn bé loli, nhưng đôi mắt cậu to tròn trong suốt đáng yêu, hoàn toàn không biểu đạt được ý đồ hung ác, bé loli thấy cậu nhìn mình chằm chằm thì lập tức hiểu thành cậu thích mình.
Ân Vũ Lam sáp lại gần thêm một chút, chỉ chỉ vào mình, nhấn giọng: “Chị là chị gái!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7752-ngoai-truyen-nhat-ky-lua-hon-cua-cau-ca-nha-ho-ha-1.html.]
Hiển nhiên cô bé rất muốn nghe Hạ Cẩn Ngôn gọi “chị”.
Nhưng mà, cậu cả Hạ để ý đến cô bé mới là lạ, khoan nói đến việc bây giờ cậu chưa biết nói, cho dù có biết nói, cậu cũng không thể nào gọi cô là chị đâu! Nhìn cái dáng vẻ ngu ngốc của cô ta kìa, làm người hầu cho mình thì còn tạm được, có giống chị gái của cậu cả Hạ mình chỗ nào đâu?
Chương 775.3: Ngoại truyện: Nhật ký “lừa hôn” của cậu cả nhà họ Hạ (1)
Hạ Cẩn Ngôn rầm rĩ trong mũi hai tiếng, muốn biểu đạt sự khinh bỉ của mình.
Ân Vũ Lam nghe không hiểu, nhưng nghe âm thanh cậu phát ra, cảm thấy có lẽ cậu không thể gọi “chị” nên cũng bỏ qua cho cậu.
Bé loli ngồi bên cạnh cậu trong chốc lát, cảm thấy hơi buồn chán, phát hiện trên tủ đầu giường có đặt một cái bình sữa, bên trong vẫn còn sữa bột chưa uống xong.
Ánh mắt bé loli sáng lên, nhớ lại lúc ở nhà, mẹ thấy bé không vui thì đều sẽ cầm bình sữa đút cho bé. Bây giờ em trai không nói lời nào, có lẽ cũng không vui, là một người chị vĩ đại, bé cũng có thể cho em ăn giống mẹ!
Nghĩ đến đây, cô bé vươn bàn tay nhỏ bé ú ụ ra, lấy bình sữa, đưa đến bên miệng Hạ Cẩn Ngôn: “Em trai, b.ú sữa mẹ!”
Hạ Cẩn Ngôn chỉ thấy một cái tay bé nhỏ run rẩy đang cầm một cái bình sữa vô cùng nặng đối với cô bé, cảm giác có thể rơi xuống bất cứ lúc nào, cậu sợ đến mức lông tơ dựng đứng hết cả lên, nhưng mà lại không có năng lực đẩy ra, chỉ có thể mặc cho bé loli muốn làm gì thì làm.
Cuối cùng, sức của Ân Vũ Lam vẫn đủ lớn, bình sữa không đập lên mặt Hạ Cẩn Ngôn, mà là dừng lại bên miệng cậu.
Sau đó, bé loli không nói lời nào đã bỏ cái núm v.ú cao su vào trong miệng cậu.
Hạ Cẩn Ngôn rất muốn nói mình không đói bụng, không muốn ăn, nhưng mà gào khóc một lúc vẫn không biểu đạt được suy nghĩ của mình, chỉ có thể bi phẫn bị lấp đầy cái miệng nhỏ nhắn.
Bé loli vốn không thể nào cầm bình sữa trong một thời gian dài, hơn nữa cô bé còn hoàn toàn không chú ý đến góc độ, trực tiếp đổ vào miệng bánh bao nhỏ, không đến hai giây, Hạ Cẩn Ngôn đã bị sặc bi thảm.
Cho đến khi tiếng ho khan và tiếng khóc rung trời lở đất của bánh bao nhỏ vang lên, hai người mẹ vô tư mới phát hiện ra chuyện này, nhanh chóng luống cuống tay chân chạy tới.
Mặt cậu cả Hạ toàn là sữa, cậu nằm trên vai mẹ ho khan nửa ngày mới dịu xuống, tâm trạng sụp đổ, cái này…hoàn toàn là mưu sát mà! Tuy rằng…tuy rằng trông cô ta đáng yêu thật, nhưng tuyệt đối không thể tha thứ dễ dàng được!
Còn Ân Vũ Lam đã bị Phùng Tư Tư dạy dỗ cho một trận, cái đầu nhỏ rũ xuống như quả cà tím bị héo rũ, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn về phía bên này một cách đáng thương, trông thật sự khiến người ta yêu thương.
Phùng Tư Tư dạy dỗ xong thì nói: “Đi xin lỗi em!”
Ân Vũ Lam kéo lê bước chân, chậm rãi đến trước mặt Hạ Cẩn Ngôn đang bần thần, dưới sự thúc giục của mẹ, cô bé mới lắc lắc ngón tay, nhỏ giọng nói: “Em trai, xin lỗi…”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm vừa thấy bé loli ấm ức như thế thì lập tức tha thứ cho cô bé, nói: “Ôi, Tư Tư, cậu đừng trách con bé, trẻ con thì biết cái gì? Quan trọng là hai chúng ta không tốt, chúng nó nhỏ như vậy mà không trông chừng cẩn thận, đều tại vừa rồi chúng ta sơ suất. Lam Lam ngoan, dù cho con ăn kẹo nhé!”
Hạ Cẩn Ngôn vốn đang chờ mẹ mắng cho chị gái hư này một trận, không ngờ mẹ thế mà lại cho chị ta ăn kẹo, cậu lập tức không nghe lời uốn éo cơ thể, muốn nhảy ra cắn cho Ân Vũ Lam một cái.
Lâm Tố Tâm nói: “Con xem, em trai cũng không giận con nữa, muốn chơi với con kìa!”
Cậu cả Hạ hai mắt tối sầm lại, suýt nữa hộc máu.
Mẹ, rốt cuộc ai mới là con do mẹ sinh ra! Con không muốn chơi với cái đồ ngu ngốc này đâu! Con còn nhỏ, con vẫn muốn sống thêm mấy năm nữa!