Dưới sự quan tâm bảo vệ của mẹ xen lẫn với sự vừa yêu vừa hận của cha, cậu chủ nhỏ nhà họ Hạ lớn lên khỏe mạnh, nhanh chóng biến từ bánh bao nhỏ thành bánh bao lớn, lại biến thành một shota.
Sau khi Hạ Cẩn Ngôn tròn một tuổi, Lâm Tố Tâm lại bắt đầu lên kế hoạch cho concert của mình.
Có Từ Tiêu Ý phối hợp, còn có sự ủng hộ mạnh mẽ của Hạ Minh Tuyên và Nhậm Gia Hành, concert của Sabrina có thể nói là thành công chưa bao giờ có, không chỉ bổ sung hơn hai mươi bài chưa kịp hoàn thành trước khi cưới, lại còn gia tăng buổi diễn, bao phủ hầu hết các thành phố lớn trên thế giới, hơn nữa trong việc lựa chọn ánh sáng, nghệ thuật sân khấu và khách mời, nó cũng hoàn toàn vượt qua đẳng cấp của các siêu sao bậc nhất trên thế giới.
Sau khi concert kết thúc, mức độ nổi tiếng của Sabrina lại nhảy lên một tầm cao mới.
Ông cụ Nhậm vốn rất không tình nguyện cho cháu nội của mình làm ca sĩ gì đó, mở concert gì đó, trong quan niệm cũ kỹ của ông, ông luôn cảm thấy phụ nữ trong giới nghệ sĩ không khác gì con hát trong xã hội cũ lắm, luôn lấy lòng mọi người, không nên hồn.
Nhưng mà Hạ Minh Tuyên thân là chồng của Lâm Tố Tâm mà còn tỏ thái độ ủng hộ chuyện này, hai vợ chồng Hạ Đình còn đích thân tham gia buổi biểu diễn ở Paris, khen ngợi giọng hát của con dâu, hơn nữa Nhậm Gia Hành cũng thấy có một cô cháu gái Thiên hậu rất thú vị, điều này khiến ông cụ Nhậm mở mang tầm mắt, cảm thấy rầu rĩ hết cả người.
Cho nên, lúc Lâm Tố Tâm đến thăm ông cụ Nhậm sau khi concert kết thúc, ông cụ rất buồn bực, xa cách cháu gái.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm cũng chuẩn bị từ sớm rồi, sử dụng đòn sát thủ - “cục” shota trắng trắng mềm mềm nhà mình!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7731-em-muon-mot-cong-chua-nho-1.html.]
Bạn nhỏ Hạ Cẩn Ngôn đã ba tuổi rồi, hơn nữa vô cùng thông minh khỏe mạnh, cao hơn một chút so với các bạn nhỏ đồng trang lứa, còn rất thích vận động, thích nhất là mỗi ngày đá bóng với cha trong sân.
Ánh mắt cậu thâm thúy, sống mũi cao thẳng, càng ngày càng giống Hạ Minh Tuyên, nhưng lúc cười rộ lên lại tràn ngập cảm giác vô tội, so với người cha xấu bụng của cậu thì tưởng như hai người.
Phàm là ai biết cha con nhà họ thì đều cảm thấy cực kỳ dễ cười, cho nên đều rất thích chọc Hạ Cẩn Ngôn cười.
Cậu bé cũng rất phối hợp, miệng siêu ngọt, thấy ai cũng gọi, còn dâng tặng một nụ cười thuần khiết đáng yêu, nhận được sự yêu thích của đông đảo các cô các chú, lần nào cũng có thể nhận được rất nhiều quà.
Nhưng mà Lâm Tố Tâm lại cảm thấy, con trai nhà mình dường như không có kiểu “không tim không phổi” như vẻ bề ngoài đâu, ngược lại còn hơi xấu bụng. Bởi vì nụ cười ngọt ngào của cậu chỉ dành cho mỹ nữ và các chú thích tặng quà cho cậu thôi, còn mấy người không dưng lại thích bóp nắn khuôn mặt cậu, cậu sẽ lập tức trở nên lạnh nhạt ngay.
Bây giờ, Hạ Cẩn Ngôn biết rõ ràng rằng ông cụ Nhâm là đối tượng cậu cần nịnh hót, cho nên nhanh chóng bày ra một dáng vẻ ngoan ngoãn dễ thương, bắt đầu tỏ ra đáng yêu!
Nhà họ Nhậm mấy chục năm cũng chưa từng có bé con nào nhỏ như vậy, cả nhà từ trên xuống dưới đều cưng chiều cậu chủ nhỏ này lên trời, ông cụ Nhậm thì càng không cần phải nói, mỗi lần nhìn thấy Hạ Cẩn Ngôn là giống như trẻ ra hai mươi tuổi, phiền não gì cũng biến mất.
Lợi dụng con trai để dỗ dành ông cụ xong, lại ăn cơm với ông cụ, sau đó Lâm Tố Tâm đã bị Hạ Minh Tuyên đón đi.
Ông cụ Nhâm vừa định về phòng nghỉ ngơi thì thấy trên bàn đặt một quyển sách ảnh rất đẹp.