Đoạn mở đầu của ca khúc này là một đoạn ngân nga dài hơn nửa phút, không có nhạc đệm, hoàn toàn dựa vào giai điệu của người ca sỹ xướng lên mà thôi.
Lâm Tố Tâm hít một hơi, khẽ khàng ngân lên.
Cái âm đầu tiên mới phát ra khỏi miệng, cô đã bị chính mình làm hoảng sợ.
Cái giọng nói… cũng quá dọa người đi.
Giọng này mà nói, ngày thường nói chuyện cũng đúng là trong hơn so với người khác một chút, nào ngờ, lúc bắt đầu ngân lên, lại có thể tạo ra âm thanh uyển chuyển trong trẻo đến vậy.
Cô tiếp tục ngân nga thì phát hiện ra cô không chỉ không còn cái kiểu lạc nhịp của kiếp trước mà còn ngân nga cái giai điệu này vô cùng nhẹ nhàng.
Bởi vì chỉ đơn giản là ngâm nga, không có nhạc đệm, nên nhạc điệu của bài hát hoàn toàn phải dựa vào sự khống chế của bản thân. Nhưng mà, những tiết tấu, âm điệu này lại hoàn toàn không có lạc đi, như vậy, có thể thấy, rõ ràng cô đã từng hát qua bài này rất nhiều lần.
Phần cuối cùng của đoạn thứ nhất là một âm cao, cần thiết phải dùng một tiếng ngân dài mới có thể phát ra được.
Lâm Tố Tâm vốn dĩ cho rằng, mình hát đến đây sẽ hết sạch hơi, nhưng thật không ngờ, lúc cô cảm nhận được thì lại có thể nhẹ nhàng phát ra âm thanh, trong trẻo giống như thanh âm của cá heo, lúc thanh âm trong trẻo này truyền tới tai cô, cô đã bị giọng hát của chính mình làm cho kinh ngạc không thôi.
Cho đến lúc này, tiếng nhạc đệm mới vang lên.
Nhưng mà, Lâm Tố Tâm đã chìm đắm trong lời ca của chính mình.
Cái cảm giác thành thạo này, giống như ở kiếp trước, khi cô ngồi trước đàn dương cầm trình diễn vậy, mới có thể cảm nhận trọn vẹn được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-772-ly-am.html.]
Cô có thể tự do khống chế âm thanh của chính mình, cảm nhận rõ ràng được sự biến hóa của âm lượng, linh hồn của cô tựa như đã hòa cùng với bài hát này, giống như đã từng biểu diễn qua vô số lần, mặc kệ có bao nhiêu quãng âm thật cao, cũng nhẹ nhàng vút lên theo gió, không cần gắng sức một chút nào.
Ca khúc kết thúc, cả phòng thi yên lặng như tờ.
Trái tim Lâm Tố Tâm đập binh binh trong lồng ngực, cô đè lại bên ngực, tựa như tìm lại được cảm giác khi biểu diễn trên sân khấu của mình kiếp trước.
Trong phòng thi đột nhiên vang lên tiếng vỗ tay.
Là Từ Tiêu Vân đứng lên vỗ tay.
Lâm Tố Tâm quay sang nhìn thì phát hiện ra một mỹ nữ tóc ngắn đang đứng ở bàn giám khảo vỗ tay. Cô gái này nhìn có vẻ quen mắt, giống như… là người cùng với Từ Tiêu Ý phỏng vấn cô lúc tham gia thử giọng. Cô ấy là giám khảo của tổ Ca hát này?
Từ Tiêu Vân mỉm cười nhìn cô nhẹ nhàng nói: “Vô cùng tốt.”
Tiếng vỗ tay của Từ Tiêu Vân đã phá vỡ không gian yên tĩnh của phòng thi. Trong phòng thi lập tức vang lên tiếng bàn tán. Phía dưới sân khấu, nhân viên của Băng Toản cũng bàn tán sôi nổi. Hiển nhiên họ cũng không nghĩ rằng, thí sinh đăng ký nguyện vọng 2 cũng có thể biểu diễn tốt như vậy.
Mấy người trong ban giám khảo vốn dĩ đã thu dọn đồ đạc chuẩn bị kết thúc ngày làm việc lại một lần nữa bị thu hút sự chú ý. Khi nhân viên phòng thi thông báo về phần cho điểm, không ít người nhìn về phía Lâm Tố Tâm.
Vấn đề của tổ Ca hát tương đối phức tạp, có những thí sinh phải biểu diễn theo phong cách khác, cũng có những câu hỏi về các kiến thức âm nhạc liên quan, cũng có những người chỉ đơn giản là chụp mấy kiểu ảnh.
So với bài thi siêu khó siêu biến thái của tổ Sáng tác vào buổi sáng thì những vấn đề này quá đơn giản. Có cơ sở, Lâm Tố Tâm vẻ mặt ôn hòa, mỉm cười bình tĩnh trả lời, không có chút nào cảm thấy bối rối.
Lâm Tố Tâm trả lời vô cùng xuất sắc, lại vô cùng chú ý đến giọng điệu cùng cách dùng từ, thái độ thong dong, cho dù là trả lời những câu hỏi có vài phần chua ngoa thì cũng có vẻ thành thạo.
Mê Truyện Dịch
So với một nghệ sỹ chuyên nghiệp xuất đạo một vài năm thì cũng tạm coi là xuất sắc.