Trong phòng biểu diễn số 3, các giám khảo đã bắt đầu sửa lại phiếu điểm trên tay mình, chuẩn bị kết thúc công việc.
Phương Ngải Lâm quay sang nhìn Từ Tiêu Vân hỏi: “Em thấy thế nào? Có phải những thí sinh ở nguyện vọng 2 này so với thí sinh nguyện vọng 1 trình độ kém hơn rất nhiều, đúng không?”
Từ Tiêu Vân gật đầu: “Vẫn là chị Irene có kinh nghiệm.”
Phương Ngải Lâm nói: “Sắp kết thúc rồi. Nghe xong người cuối cùng biểu diễn là có thể nghỉ ngơi rồi.”
Từ Tiêu Vẫn gật gật đầu, cũng không có vội vàng thu dọn đồ đạc mà ngược lại chăm chú đọc tờ giấy trên tay.
Phương Ngải Lâm tò mò nhìn lại hỏi: “Tiêu Vân, em đang xem cái gì vậy? Chuyên tâm như vậy?”
Mê Truyện Dịch
Từ Tiêu Vân chỉ chỉ vào dòng tên của một thí sinh trong bảng điểm nói: “Cái cô Lâm Tố Tâm này, ở vòng thử giọng là em phỏng vấn cô ấy.”
Phương Ngải Lâm liếc mắt nhìn một cái rồi nở nụ cười tươi: “Em không nói chị cũng quên mất, lúc thử giọng, chị có nghe nói em cùng với giám đốc Từ có cùng phỏng vấn một số thí sinh. Thế nào? Vòng thử giọng có tốt không? A, nguyện vọng số 1 của cô ấy là tổ Sáng tác, là người anh trai em nhìn trúng sao?”
Từ Tiêu Vân lắc đầu nối: “Anh trai em trực tiếp loại cô ấy luôn. Nhưng mà, em lại rất ấn tượng với cô ấy.”
Phương Ngải Lâm nghe vậy thì cảm thấy hứng thú hỏi lại: “Vì sao?”
Từ Tiêu Vân cũng không biết nên nói thế nào. Trong lúc cô còn đang tự hỏi mình thì một nhân viên đã bước tới gọi tên thí sinh biểu diễn cuối cùng: “Số 498, thí sinh Lâm Tố Tâm, ca khúc biểu diễn: “Ly tâm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-771-ly-am.html.]
Phương Ngải Lâm lập tức “A” lên một tiếng, quay sang Từ Tiêu Vân nói: “Chẳng trách em có ấn tượng sâu sắc đến vậy, hóa ra còn dám hát “Ly âm”. Kỳ thực, chị cảm thấy, trong cuộc thi này hát bài này không thích hợp, độ khó quá lớn, nếu không biểu diễn tốt thì sẽ vô cùng buồn cười. Buổi sáng cũng đã có thí sinh chọn bài hát này, giọng hát của cô ấy không tồi, nhưng mà, hát phần đầu còn được, nửa sau thì âm vực cao quá, không hát nổi, chỉ còn mấy tiếng huýt, quả thực trông như muốn tắc thở.”
Từ Tiêu Vân ngẩn người nói, “Em vốn không biết cô ấy sẽ hát bài gì, em chỉ là cảm thấy ngoại hình của cô ấy không tồi mà thôi.”
Lúc này, Lâm Tố Tâm đã đi tới bậc thang lên sân khấu, các ánh mắt ở dưới sân khấu lập tức chăm chú nhìn cô, vẻ nghiên cứu. Cô lên giữa sân khấu, tự nhiên cúi chào, trên mặt treo lên một nụ cười ưu nhã, bình tĩnh nói: “Xin chào các vị giám khảo, chào mọi người, tôi là thí sinh số 498 Lâm Tố Tâm. Ca khúc tôi biểu diễn hôm nay là ca khúc của Thiên hậu Merlinda “Ly âm”, mong các vị giám khảo chỉ giáo cho.”
Hai mắt Phương Ngải Lâm sáng lên, đặt bảng điểm đã cầm sẵn trên tay xuống bàn, dựa lưng vào thành ghế nói: “Nhìn dáng vẻ bề ngoài cùng cách ăn nói đúng là rất tốt, chỉ là không biết hát như thế nào.”
Lúc Lâm Tố Tâm bước chân vào cửa phòng thì trong lòng cảm thấy có chút thấp thỏm bất an, nhưng khi đứng trên sân khấu, trong lòng cô đã bình tĩnh trở lại.
Có thể, do kiếp trước cơ hội biểu diễn trên sân khấu của cô quá nhiều nên tạo cho cô một thói quen, mặc kệ lúc ở dưới sân khấu khẩn trương đến thế nào, rối rắm bao nhiêu, một khi đã bước lên tới sân khấu, mọi cảm xúc hỗn loạn vốn có đều lập tức yên tĩnh trở lại.
Lâm Tố Tâm ở trên sân khấu chuẩn bị biểu diễn lúc này cần thiết phải tâm vô tạp niệm, mọi sự tập trung chú ý đều dành cho năng lực cùng cảm xúc biểu diễn, mới có thể đem lại một buổi biểu diễn hoàn mỹ.
Lúc này, nội tâm nếu có d.a.o động sẽ ảnh hưởng đến khả năng phát huy của mình.
Đạo lý này tuy đơn giản nhưng mà đối với những người trẻ tuổi lần đầu tiên biểu diễn trên sân sấu mà nói, lại vô cùng khó khắc phục.
Lâm Tố Tâm mở lớn phần mic cài ở cổ áo, dáng điệu ưu nhã đứng trên sân khấu nhìn xuống xung quanh.
Tuy rằng trong kiếp trước Lâm Tố Tâm đối với nhạc pop không mặn không nhạt nên nghe không nhiều, nhưng mà “Ly âm” vẫn được coi là một “thần khúc” vô cùng nổi trội, vẫn là được nghe rất nhiều lần, cho nên lúc này, dựa vào trí nhớ, cô vẫn có thể hát được.