Một bên phòng truyền đến tiếng khóc của trẻ con, âm thanh còn rất lớn, cô chính là bị âm thanh này đánh thức.
Lâm Tố Tâm quay đầu nhìn qua thì phát hiện nôi được đặt cạnh giường lớn của hai người, cậu ba Hạ mặc đồ ngủ đang cúi xuống để bế đứa bé.
Lâm Tố Tâm nhúc nhích, nhưng cảm thấy một cơn đau từ bên dưới truyền đến, không nhịn được rên nhẹ một tiếng.
Hạ Minh Tuyên đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt hai người chạm nhau.
Lâm Tố Tâm không nhịn được cười hì hì, bởi vì bộ dạng của Hạ Minh Tuyên thực sự rất buồn cười, dáng vẻ ôm con trong lòng đã có hai phần tư thế của người cha rồi, trên cổ áo còn có vết nước bọt của đứa bé, thực sự so với dáng vẻ hiên ngang thường ngày giống như hai người vậy.
Cậu ba Hạ lại lập tức cau mày, thấp giọng nói: “Bé con, con đánh thức em sao? Em đừng ngồi dậy, mau nằm xuống cho anh! Con cứ khóc mãi làm ồn đến em, anh cũng không biết tại sao nó lại khóc không ngừng, hay là bế nó ra ngoài tìm người chăm sóc nhé.”
Lâm Tố Tâm chớp mắt, đưa tay về phía anh, nói: “Đưa con cho em đi.”
Hạ Minh Tuyên cau mày nói: “Sức khỏe của em vẫn chưa hồi phục, làm tàng gì chứ? Để anh chăm con là được!”
Lâm Tố Tâm nhìn anh một cái, cười nói: “Anh chăm gì chứ? Chắc con đói rồi, em cho con ăn!”
Hạ Minh Tuyên sững sờ một lúc, ánh mắt nhìn vào trước n.g.ự.c Lâm Tố Tâm, nhưng không nhúc nhích.
Lâm Tố Tâm nói: “Mau bế con qua đây, nó còn nhỏ, rất dễ bị đói.”
Hạ Minh Tuyên do dự nói: “Em thực sự muốn cho con b.ú sao? Như vậy rất vất vả, đêm còn phải cho con bú……”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm nói: “Tất nhiên rồi, em không ngại vất vả, con b.ú sữa mẹ mới khỏe mạnh!”
Hạ Minh Tuyên lúc này mới miễn cưỡng bế con qua, nhìn Lâm Tố Tâm không chút ngại ngùng cởi áo, lộ ra chỗ trắng trẻo đẫy đà, cho con bú, tâm trạng rất không vui. Còn đứa bé dường như cảm nhận được ánh mắt của cha mình, vừa ăn còn vừa cong khóe miệng ngọt ngào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7682-ngoai-truyen-su-ra-doi-cua-banh-bao-nho-9.html.]
Ánh mắt Lâm Tố Tâm không rời khỏi con giây nào, lúc này, đột nhiên vui mừng kinh ngạc kêu lên: “Wow, ông xã, con mở mắt rồi này! Mau nhìn này, mắt của con thật đẹp, giống như anh vậy!”
Hạ Minh Tuyên ngây người, cúi đầu nhìn thì thấy không biết từ khi nào con trai anh đã mở mắt lần đầu tiên.
Đôi mắt to đó có hai mí sâu, lông mi vừa dày vừa dài, con ngươi đen như sao, khóe mắt hơi cong lên, là mắt phượng giống hệt anh. Chỉ là, trong mắt đứa bé lộ ra một vẻ sáng ngời ngây thơ đáng yêu, hoàn toàn khác với vẻ sắc bén trong mắt anh.
Không chỉ vậy, sống mũi và đôi lông mày rậm của đứa bé cũng rất giống anh, cùng với đôi mắt đó, quả là Hạ Minh Tuyên phiên bản em bé.
Loại cảm giác quen thuộc của quan hệ huyết thống này khiến lồng n.g.ự.c của cậu ba Hạ nóng lên, đầy cảm xúc khó tả.
Anh ngồi ở mép giường, ôm vai Lâm Tố Tâm, bảo vệ cô và con trong lòng anh.
Trong lòng Lâm Tố Tâm rất vui, có thể cùng Hạ Minh Tuyên kết hôn, cùng anh sinh con, tạo thành một gia đình nhỏ hạnh phúc là tâm nguyện lớn nhất của cô, bây giờ đã thực hiện được rồi, không còn gì tốt đẹp hơn nữa.
Mặc dù khi sinh con rất vất vả, nhưng chỉ cần nghĩ đến cô đã có một mái ấm thực sự, có một sinh linh nhỏ cùng Hạ Minh Tuyên, cô liền cảm thấy dù đau đớn thế nào thì cũng đều có thể chịu đựng được.
Trước khi con chào đời, cô còn nghĩ mình chắc chắn thích con gái hơn, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của con, trái tim cô hoàn toàn dâng lên cảm xúc mềm mại.
Dù là con trai hay con gái, chỉ cần đó là con của người đàn ông cô yêu, cô đều rất thích!
Lâm Tố Tâm mỉm cười quay đầu nhìn chồng nói: “Con thật là giống anh nhỉ? Không ngờ hồi nhỏ anh lại dễ thương như vậy, lớn lên lại đẹp trai như vậy. Ôi, cũng may em ra tay sớm, năm tuổi đã đặt trước anh rồi!”
Hạ Minh Tuyên không nhịn được bật cười, cúi đầu nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn, cười nói: “Cảm ơn em đã nhìn trúng anh, cảm ơn anh đã bằng lòng gả cho anh, còn sinh cho anh vật nhỏ này.”
Đứa bé như hiểu lời cha, biết mình bị gọi là “vật nhỏ”, bất mãn đạp đạp chân.
Hạ Minh Tuyên nắm lấy bàn tay nhỏ bé của con trai và ôm Lâm Tố Tâm chặt hơn.
Từ nay về sau, cuộc sống của anh đã hoàn toàn trọn vẹn, cũng có thêm người anh muốn bảo vệ, anh sẽ trân trọng mọi thứ bên cạnh mình, để hạnh phúc lúc này được duy trì đến giây phút cuối cùng của cuộc đời.