Một hòn đảo nhỏ ở Thái Bình Dương.
Mặt trời thiêu đốt trên bầu trời, ánh nắng chói chang xuyên qua khe hở trên tấm rèm vừa dày vừa nặng chiếu vào căn phòng im lặng.
Lâm Tố Tâm cảm thấy có chút chói mắt, nhưng cô hoàn toàn không muốn nhúc nhích, chỉ trở mình, quay lưng về phía cửa sổ, tiếp tục vùi đầu ngủ.
Tuy nhiên, ngay sau đó, cô cảm thấy có điều gì đó không ổn, bởi vì mặt cô cảm thấy nhột nhột, còn có chút ẩm ướt, như thể có một con vật nhỏ nào đó đang l.i.ế.m cô vậy.
Lâm Tố Tâm mơ màng lắc đầu nguầy nguậy, kéo chăn lên đầu, muốn ngăn cách tất cả các yếu tố ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô.
Tuy nhiên, kẻ quấy rối cô rất có kinh nghiệm, đầu tiên, sờ đầu cô qua chăn, sau đó vươn tay nhẹ nhàng ấn vào eo cô, khiến cô cảm thấy thoải mái như một con mèo con được vuốt ve, chỉ thiếu điều phát ra tiếng làm nũng meo meo meo.
Ngay khi cô yên tâm dựa vào bên đó, định tiếp tục ngủ trong lòng người đàn ông, thì chiếc chăn bị lén lút vén ra, tiếp theo một bàn tay thon dài và mạnh mẽ chạm vào trong chăn, con rất thành thục vén chiếc váy ngủ mỏng manh lên, nhẹ nhàng mơn trớn làn da mềm mại.
Đôi môi mỏng gợi cảm của người đàn ông khẽ cong lên, cúi đầu hôn người phụ nữ nhỏ bé ở trong lòng.
Lâm Tố Tâm chỉ cảm thấy mặt càng ngày càng nhột, thân thể bắt đầu nóng lên, thật sự rất khó chịu, ảnh hưởng nghiêm trọng đến giấc ngủ của cô, cô tức giận vươn bàn tay thỏ ra, muốn đập c.h.ế.t con muỗi phá đám kia.
Cùng với một tiếng “bốp”, cô đột nhiên cảm thấy cơ thể mình chìm xuống, như có thứ gì đó đè xuống, sau đó bên tai truyền đến một giọng nói u ám của người đàn ông: “Bé con, giờ em dám đánh chồng rồi hả?”
Giọng nói này nghe có chút không ổn, chú thỏ cảm nhận được nguy hiểm trong giấc ngủ, đột nhiên mở mắt ra, bắt gặp vẻ mặt u ám của cậu ba Hạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7601-ngoai-truyen-su-ra-doi-cua-banh-bao-nho-1.html.]
Trên khuôn mặt vốn anh tuấn vô song này, còn có một dấu tay màu hồng nhạt.
Đôi mắt to tròn của Lâm Tố Tâm chớp chớp, đột nhiên phản ứng lại, cô vừa rồi lờ mờ, mơ hồ, hình như…… coi chồng của mình là muỗi và đập rồi?
Cô không hề cảm thấy áy náy chút nào, ai bảo anh không có việc gì, ngày nào cũng quấy rối cô? Tuy nhiên, thấy sắc mặt của người đàn ông tệ như vậy, Lâm Tố Tâm vẫn cảm thấy mình nên an ủi anh một chút.
Mặt cô lập tức nở một nụ cười nịnh nọt, vô cùng vô tội nói: “Ông xã, buổi sáng tốt lành!”
Hạ Minh Tuyên cong môi xấu xa: “Bé con, rất vui vì em kịp dậy, có thể cùng ông xã làm chút vận động buổi sáng.”
Nói xong, tay ở dưới chăn của anh di chuyển, xoa nắn phần đàn hồi trong tay.
Mặt Lâm Tố Tâm lập tức đỏ bừng, không thể giả vờ được nữa, đạp đạp chân, định đá bay người đàn ông đang đè trên người, đồng thời tức giận nói: “Anh lại muốn làm gì? Đầu óc toàn là chuyện ấy, em không chơi với anh nữa, em muốn về nhà ~~!!!”
Sau khi bị cậu ba Hạ lấy cớ hưởng tuần trăng mật bắt cóc đến hòn đảo nhỏ này, người đàn ông này như thể “ăn” được một lần thì càng muốn ăn, hoàn toàn bám lấy cô, hai người ngoài việc đi máy bay riêng đi thăm thú các nước xung quanh ra thì thời gian còn lại chính là trốn trong biệt thự làm những chuyện xấu hổ.
Nhắc mới nhớ, hòn đảo nhỏ này cũng là nơi cậu ba Hạ tỏ tình với cô lần đầu tiên vào sinh nhật lần thứ mười bảy của cô, mặc dù tình huống lúc đó không mấy vui vẻ nhưng vẫn rất đáng nhớ.
Hạ Minh Tuyên đã tặng hòn đảo này cho Lâm Tố Tâm, còn lấy tên cô để đặt tên, biệt thự trên đảo cũng được sửa sang và mở rộng, trở nên tráng lệ hơn, có rất nhiều người giúp việc và bảo vệ, hoàn toàn khác với lúc đó.
Thế giới hai người cách xa sự xô bồ đương nhiên rất ngọt ngào, lúc đầu Lâm Tố Tâm cũng cảm thấy rất vui, nhưng sau một tháng, cô cảm thấy có gì đó không ổn, người đàn ông này lại không muốn quay về làm việc, mà ngày nào cũng quấn lấy cô đi chơi khắp nơi, sau đó lại kiếm cớ đẩy cô xuống.
Mê Truyện Dịch
Điều này thực sự kỳ lạ, bình thường cô cũng không kìm chế anh, hai người luôn hòa hợp về mặt đó mà? Tại sao anh đột nhiên giống như tràn đầy sinh lực vậy? Thể lực của cô hoàn toàn không thể theo kịp, có biết không?