Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 759:2 Phần kết (Hết chính chuyện)

Cập nhật lúc: 2025-07-01 08:57:20
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên màn hình, cô dâu vô cùng xinh đẹp mặc váy cưới trắng tinh lộng lẫy cùng trang sức trị giá hàng chục triệu, thoạt nhìn chính là Lâm Tố Tâm.

Cô đang đưa một bàn tay trống không ra, để người đàn ông nắm lấy lòng bàn tay cô và đeo một chiếc nhẫn kim cương tượng trưng cho lời thề ước lên.

Mà người đàn ông bên cạnh Lâm Tố Tâm và thề nguyện hôn ước với cô chính là cậu ba Hạ!

Họ…… họ thực sự kết hôn rồi! Mà còn chính là ngày hôm nay!

Trong chốc lát, trái tim tê dại của Nhậm Tương Quân như có cảm giác trở lại, cảm giác ghen tị và hận thù lại một lần nữa bắt đầu giày vò cô ta, khiến cô ta dần dần khó thở, tay chân cũng bắt đầu run rẩy.

Tại sao? Tại sao lại như vậy?

Lâm Tố Tâm, cô…… Lẽ nào cô thực sự trở thành người thừa kế thứ nhất của nhà họ Nhậm sao? Hơn nữa đã chinh phục được một người đàn ông như cậu ba Hạ? Chắc chắn là cô ta đang bị ảo giác, phải không?

Nhậm Tương Quân tự lẩm bẩm một mình: “Không, không thể…… Điều này không phải là sự thật! Không phải là thật! Tiểu tiện nhân Lâm Tố Tâm kia, cô ta làm sao có thể…… đáng lẽ cô ta phải xuống địa ngục từ lâu rồi, cô ta sớm đã là một cô hồn dã quỷ! Người c.h.ế.t làm sao có thể trèo lên từ dưới lòng đất, còn trở thành…… trở thành con gái của nhà họ Nhậm được? Cô ta……”

“Bốp!”

Cùng với một âm thanh giòn giã, người vệ sĩ đã giáng cho cô ta một bạt tai không thương tiếc.

Đồng thời hung dữ nói: “Cô lại đang nói bậy bạ gì đó? Phu nhân nhà chúng tôi là người cô có thể chửi rủa sao? Phu nhân là con gái duy nhất của nhà họ Nhậm, là do ông cụ Nhậm và ông ba Nhậm đích thân đón về nhà họ Nhậm, là trời sinh một cặp với gia chủ của chúng tôi, vô cùng xứng đôi, cô là cái thá gì mà dám tùy tiện bàn tán họ?”

Sức lực của vệ sĩ rất lớn, Nhậm Tương Quân bị tát, mặt lập tức sưng lên.

Nếu là bình thường, cô ta sớm đã bị đánh đến sợ hãi, chắc chắn không dám phản kháng. Nhưng mà, hôm nay, không biết cô ta lấy dũng khi từ đâu ra, căm hận nói: “Các người…… các người đừng có đắc ý quá sớm, chẳng qua ỷ mình là chó của nhà họ Hạ nên mới dám phách lối như vậy sao? Mặc dù bây giờ Lâm Tố Tâm đắc ý, nhưng anh trai tôi cũng là một trong những chủ quản của nhà họ Nhậm, nếu anh ấy biết các người đối xử với em gái ruột của mình như thế này, chắc chắn sẽ không tha cho Lâm Tố Tâm!”

“Hahaha!”

Các vệ sĩ nghe xong lời này đều phá lên cười: “Anh cô sao? Cô vẫn còn trông chờ vào cậu Nhậm đó sao? Để tôi nói cho cô biết, hôm nay chúng tôi còn có một nhóm người đi tìm anh ta, không biết chừng hai người sẽ sớm gặp nhau ở tòa án thôi!”

Nhậm Tương Quân mở to mắt, không dám tin nói: “Tòa án? Các người…… các người muốn làm gì?”

Người vệ sĩ nói: “Nếu đã đến hôm nay, nói cho cô cũng không sao! Lẽ nào cô đã quên chính tay mình đã g.i.ế.c người vào sáu năm trước? Gia chủ nói rồi, nhà họ Hạ chúng tôi là người nói đạo lý, sẽ không làm loại chuyện sử dụng tư hình, nếu trên tay cô có mạng người, vậy đương nhiên sẽ có pháp luật xét xử cô. Án mạng năm đó đã lật lại rồi, cô và anh trai cô chờ vào tù gặp nhau đi! Ồ, không đúng, thủ đoạn g.i.ế.c người của cô rất độc ác, tình tiết éo le, có lẽ sẽ bị kết án tử hình, không biết có thể gặp được anh trai cô trước khi c.h.ế.t không?”

Tim của Nhậm Tương Quân lệch một nhịp, vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, hét lên: “Cái gì? Anh đang nói gì vậy? Tôi không hiểu! Có phải là tiểu tiện nhân Lâm Tố Tâm kia nói bậy bạ không? Tại sao cô ta không đi c.h.ế.t đi……”

Mấy vệ sĩ lại nghe thấy cô ta lại chửi rủa, thầm nói xúi quẩy, sốt ruột nhìn nhau, rồi dùng băng keo bịt miệng cô ta lại, không quan tâm đến sự phản kháng của cô ta, trực tiếp tống người vào xe và đưa đi.

Không chỉ có anh em nhà họ Nhậm bị áp giải đến đồn cảnh sát, Phạm Bác Diên cũng nhận được lệnh bắt giữ và chính thức bị bắt giữ vì tội gian lận thương mại.

Nhưng so với sự bàng hoàng của anh em nhà họ Nhậm, Phạm Bác Diên lại có vẻ khá bình tĩnh.

Chương 759.3: Phần kết (Hết chính chuyện)

Anh ta cười mỉa một tiếng: “Từ khi nhìn thấy tiểu tiện nhân Lâm Tố Tâm đó, tôi đã biết sẽ có ngày hôm nay, thắng làm vua thua làm giặc, tôi không có gì để nói, chỉ tiếc là tại sao tiện nhân Đàm Chiêu Linh năm đó không chết? Diệt cỏ không diệt tận gốc, quả nhiên hối hận cũng đã muộn!”

Phạm Bác Diên mặc dù ấm ức trong lòng, nhưng khi rời đi cùng cảnh sát, anh ta không nghĩ mình sẽ bị nhốt lâu, dù sao thì anh ta cũng không phải là thường dân, cũng có quan hệ họ hàng với nhà họ Nhậm, Lâm Tố Tâm cũng chỉ cũng là một cô gái trẻ, có thể nhẫn tâm đến mức nào? Lẽ nào thực sự có thể g.i.ế.c anh họ của mình?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7592-phan-ket-het-chinh-chuyen.html.]

Điều anh ta không ngờ là, Lâm Tố Tâm quả thực không đủ tàn nhẫn, nhưng người đàn ông đứng sau cô lại đủ hung ác và tàn nhẫn, để trả thù kẻ đã từng muốn hãm hại vợ anh, chuyện gì anh cũng có thể làm.

Các vệ sĩ hoàn thành nhiệm vụ của mình xong, đều nghe lệnh của Nhậm Gia Hoành.

Ông ba Nhậm đứng dưới sân khấu, điềm tĩnh nhận cuộc điện thoại cuối cùng, gật đầu với Hạ Minh Tuyên vẫn đang nắm tay Lâm Tố Tâm trên sân khấu.

Trong mắt Hạ Minh Tuyên khẽ lóe lên một tia lạnh lùng, nhanh chóng trở lại bình tĩnh.

Lâm Tố Tâm dường như cảm nhận được, hơi nghiêng đầu, tò mò nhìn anh hỏi: “Ông xã, anh đang phân tâm sao? Anh đang nghĩ gì thế?”

Hạ Minh Tuyên nắm c.h.ặ.t t.a.y cô cười nói: “Ừm…… Anh đang nghĩ lễ cưới đã xong, nhưng lát nữa còn phải tiếp nhiều khách như vậy, anh thật sự không còn kiên nhẫn nữa. Hay là chúng ta mặc kệ bọn họ, trực tiếp đi hưởng tuần trăng mật?”

Lâm Tố Tâm sững sờ nói: “Hả? Vậy làm sao được? Đây đều là những quan khách rất có m.á.u mặt, làm sao chúng ta có thể để bọn họ ở đây không quản được?”

Hạ Minh Tuyên cười xấu xa nói: “Làm sao co thể để bọn họ không quản chứ? Không phải là có cha anh và chú ba của em sao? Có bọn họ ở đây, còn cần gì đến chúng ta nữa?”

Lâm Tố Tâm cau mày nói: “Vậy làm sao được?”

Hạ Minh Tuyên nhướng mày: “Sao lại không được? Hôm nay là đám cưới của chúng ta, vợ chồng mới cưới là quan trọng nhất! Vợ chồng trẻ tình cảm tốt nên không nhịn được muốn động phòng, người lớn sẽ hiểu mà, dù sao thì…… không phải ông nội em còn chờ để bế chắt sao?”

“Động…… động cái đầu anh!”

Mặt Lâm Tố Tâm lập tức đỏ bừng, hung hăng nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, nếu không phải vì bộ lễ phục rườm rà trên người, thực sự muốn đạp cho anh một cái rồi.

Cậu ba Hạ không nhịn được cười phá lên, đột nhiên túm lấy eo cô và ôm ngang người cô lên.

Dưới sân khấu vang lên rất nhiều tiếng huýt sáo, khi mọi người đang nhìn chằm chằm vào họ, đột nhiên, Hạ Minh Tuyên hướng xuống sân khấu mỉm cười và nói lớn: “Cảm ơn các vị đã tới tham dự hôn lễ của tôi và cô Nhậm, bây giờ hôn lễ đã kết thúc rồi, mời mọi người cứ tự nhiên, chúng tôi phải đi hưởng tuần trăng mật rồi!”

Trong tiếng xôn xao, Hạ Minh Tuyên ôm chú thỏ trong lòng, sải bước ra cửa nhà thờ.

Trên bãi cỏ bên ngoài nhà thờ, một chiếc trực thăng đã đậu sẵn.

Hạ Minh Tuyên ôm Lâm Tố Tâm trong lòng, mặc kệ sự phản kháng của cô, bước thẳng lên máy bay, giây tiếp theo, tiếng cánh quạt máy bay vang lên, nhanh chóng bay khỏi mặt đất, chỉ để lại đám đông đang vội vã đuổi theo từ trong nhà thờ, đứng trên bãi cỏ nhìn nhau.

Ông cụ Nhậm không thể tự đi lại được nên phải có người đẩy xe lăn ra, khi ông đến nơi, chiếc trực thăng đã trở thành một chấm đen nhỏ ở phía chân trời, gần như đã không thể nhìn thấy.

Cảnh tượng này khiến ông tức giận đỏ cả mặt, không nhịn được mắng: “Xằng bậy! Tiểu tử nhà họ Hạ đúng là quá đáng, trong hôn lễ mà cũng có thể gây sự! Mau đuổi theo đưa Tố Tâm về, nói nói cậu ta là cháu gái ta không gả đi nữa!”

Nhậm Gia Hoành vội vàng đến trấn an ông cụ.

Hạ Đình Quân cũng bước tới, vừa nói xin lỗi, vừa thầm khen ngợi con trai trong lòng.

Mê Truyện Dịch

Không hổ danh là con trai ông, ra tay quả nhiên nhanh gọn và chính xác!

Xem ra, ngày ông được bế cháu chắc không còn xa nữa!

(Hết chính truyện)

Loading...