Có thể là vì sau khi nhận lại Lâm Tố Tâm, tâm trạng đã tốt lên rất nhiều, sức khỏe của ông cụ Nhậm cũng tốt hơn một chút, trông rõ ràng là khỏe mạnh hơn nhiều.
Sau một lần kiểm tra sức khỏe toàn diện triệt để, bác sĩ cuối cùng thông báo rằng tình trạng sức khỏe hiện tại của ông cụ Nhậm tốt hơn rất nhiều so với mấy tháng trước, mặc dù không thể vô cùng khỏe mạnh, nhưng nếu chăm sóc tốt, còn có thể sống thêm mấy mùa đông nữa.
Nghe được tin này, Lâm Tố Tâm vui mừng khôn xiết, như vậy cô có thể thay cha tận hiếu thêm mấy năm nữa, ít nhiều có thể bù đắp một phần nào đó sự tiếc nuối vì bản thân không có người thân.
Nhậm Gia Hoành cũng nói: “Xem ra, ông cụ có cháu gái, thời thế xoay chuyển rồi. Tiếp theo, e rằng sẽ hưởng phúc của cháu gái rồi!”
Trong thời gian này, ông cụ Nhậm từng bước giao sản nghiệp của nhà họ Nhậm cho Lâm Tố Tâm, Nhậm Gia Hoành phụ giúp bên cạnh, cố gắng dạy Lâm Tố Tâm làm sao để quản lý doanh nghiệp của nhà họ Nhậm.
Tuy nhiên, dù sao Lâm Tố Tâm cũng không được tiếp nhận giáo dục tinh anh từ nhỏ, khả năng trong lĩnh vực này thực sự có hạn, cậu ba Hạ lại thương vợ mình mỗi ngày đau đầu về những chuyện này, không chịu để cô ấy làm thêm.
Vì việc này, Hạ Minh Tuyên còn cãi nhau mấy lần với Nhậm Gia Hoành.
Nhậm Gia Hoành cũng biết rất rõ rằng cháu gái của mình có lẽ đã được định sẵn làm thiên kim tiểu thư, bảo cô làm một người phụ nữ mạnh mẽ là không thực tế, nhưng ông cụ lúc này có vẻ không còn nhiều thời gian nữa. Nếu Lâm Tố Tâm không thể nhanh chóng vào vai, ông rất lo lắng nhà họ Nhậm sẽ gặp rắc rối.
Bây giờ thì ổn rồi, nếu ông cụ Nhậm vẫn có thể kiểm soát đại cục, Lâm Tố Tâm có thể từ từ học cách để trở thành một người thừa kế hào môn đủ tư cách.
Cô có thể không khôn ngoan và tài giỏi như cậu ba Hạ, nhưng ít nhất phải luôn giữ đầu óc tỉnh táo và biết cách cân bằng lợi ích giữa các chi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7561-tan-mat-nhin-thay-to-tam-ket-hon.html.]
Mê Truyện Dịch
Tuy nhiên, suy nghĩ của ông cụ Nhậm lại hoàn toàn khác với Nhậm Gia Hoành.
Nghe nói mình còn sống được vài năm nữa, phản ứng đầu tiên của ông là: “Haha, vậy ta có thể tận mắt nhìn thấy cháu gái kết hôn, nhìn thấy chắt của ta ra đời rồi?”
Lúc kiểm tra sức khỏe, Lâm Tố Tâm và cậu ba Hạ cũng ở bên cạnh, vì vậy lời này đã được nói trước mặt hai người họ.
Lâm Tố Tâm lúc đó liền đỏ mặt, cúi đầu giả chết, không đáp lại.
Mặt khác, cậu ba Hạ rất phóng khoáng và thản nhiên nói: “Con sớm đã định tổ chức đám cưới với Tố Tâm vào cuối năm nay, đã bắt đầu chuẩn bị từ năm ngoái, vì biết sức khỏe của ông không được tốt, thời gian này con cũng đang cân nhắc xem có nên tổ chức hôn lễ sớm hơn một chút, chỉ là lo Tố Tâm không đồng ý.”
Ông cụ Nhậm cảm thấy kỳ lạ nói: “Tại sao Tố Tâm không đồng ý?”
Hạ Minh Tuyên cười nói: “Cô ấy lo lắng rằng người con rể là con sẽ không được nhà họ Nhậm thừa nhận, nhất quyết phải khiến mọi người đều đồng ý hôn sự của bọn con, ủng hộ bọn con kết hôn thì mới chịu tổ chức đám cưới. Nếu không, con đã trói cô ấy vào hội trường hôn lễ từ lâu rồi, còn có thể đợi đến hôm nay sao?”
Lâm Tố Tâm nghe thấy anh không biết xấu hổ như vậy, cái gì cũng nói ra, không nhịn được lén lút đạp anh một cái.
Hạ Minh Tuyên nhướng mày nhìn cô, khuôn mặt tuấn tú đầy sự ranh mãnh, càng thu hút hơn bình thường, khiến Lâm Tố Tâm không khỏi nhìn ngẩn người một giây.
Ông cụ Nhậm không nhịn được mỉm cười, quay đầu lại nói với Nhậm Gia Hoành: “Xem xem tiểu tử này, đây là cố ý đánh lừa ta sao? Là muốn chính miệng ta thừa nhận là muốn gả cháu gái cho nó sao? Nó biết là vì muốn sớm được bế chắt, chắc chắn sẽ đồng ý, đúng không?”