Lâm Tố Tâm nghe xong câu này, hơi cong khóe miệng nói: “Cô ta là tự làm tự chịu! Cho dù cô ta không đắc tội với Minh Tuyên, thì sớm muộn cũng có ngày này. Cha cô ta năm đó là một quan chức nhà nước, vốn không nên giàu có như vậy, sau khi nhận hối lộ, cô ta vẫn không biết phải khiêm tốn, phô trương khắp nơi, không phải là đợi bị bắt sao? Chưa từng thấy ai ngu ngốc như cô ta! Bị như ngày hôm nay, thực sự là không oan uổng chút nào!”
Phùng Tư Tư cười nói: “Cậu chính là nói, cô ta đáng đời! Hehe, cô ta nhìn thấy Ân Chính Lăng bên cạnh tớ, hai con mắt đều sắp rớt ra ngoài, tớ liền tốt bụng nói với cô ta là chúng tớ đã kết hôn rồi, còn nói cho cô ta là cậu và cậu ba Hạ cũng kết hôn rồi, còn bảo cô ta yên tâm làm việc, yêu đương, tranh thủ thời gian tìm một người đàn ông kinh tế thích hợp mà lấy, đừng làm công việc đón khách này nữa ~~”
Lâm Tố Tâm không khỏi lắc đầu, nhéo khuôn mặt tròn của Phùng Tư Tư, nói: “Sao cậu càng ngày càng ấu trĩ thế, có phải mang thai làm người ta trở nên ấu trĩ không?”
Phùng Tư Tư trừng mắt nhìn cô nói: “Gì cơ? Tớ như vậy không phải là ấu trĩ, đây gọi là tính trẻ con, có biết không? Ngày nào tớ cũng hát với làm thai giáo cho con gái bảo bối của tớ!”
Lâm Tố Tâm buồn cười nghĩ: Con gái của Phùng Tư Tư…… không phải là đáng yêu ngớ ngẩn như Phùng Tư Tư, mà là…… chắc sẽ đáng yêu ngớ ngẩn hơn, thai giáo này thật là không dám nhìn thẳng vào……
Mê Truyện Dịch
Phùng Tư Tư cười nhạo Đỗ Lâm Nhi xong, ngẫm nghĩ rồi nói: “Đúng rồi, nói đến Đỗ Lâm Nhi, tớ lại nhớ ra một chuyện, lần trước lúc về trường, tớ nghe nói nhà họ Mộ cũng phá sản rồi.”
Lâm Tố Tâm sững sờ nói: “Vậy sao? Sao chuyện gì cậu cũng biết thế?”
Phùng Tư Tư từ nhỏ đã là một bà hoàng buôn chuyện, tin tức trong trường không có mấy chuyện mà cô ấy không biết. Bây giờ, cô ấy đã sắp làm mẹ rồi, lại vẫn duy trì được thói quen buôn chuyện như vậy, thật sự khiến người khác khâm phục!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7512-tu-lam-tu-chiu.html.]
Phùng Tư Tư nói: “Ôi, Vân Hoa là công ty bất động sản lớn nhất thành phố Thiên Hải, hơn một nửa số bất động sản ở thành phố Thiên Hải đều do nhà Mộ Hàn Khanh phát triển, địa ốc Vân Hoa phá sản, thị trường chứng khoán rung chuyển. Không chỉ ngập tràn tin tức trong trường, các tờ báo lớn cũng theo dõi đưa tin mấy tháng nay, cũng chỉ có cậu là không biết.”
Lâm Tố Tâm nhún vai nói: “Tớ cũng không đấu tư bất động sản thì liên quan gì đến tớ?”
Năm đó, Hạ Minh Tuyên cũng ra tay trấn áp địa ốc Vân Hoa của nhà họ Mộ, hơn nữa, bởi vì chỗ dựa của Vân Hoa là thị trưởng Đỗ bị sụp đổ, nhà họ Mộ một phen lung lay, đứng trước bờ vực phá sản.
Tuy nhiên, không ngờ là người cầm lái của địa ốc Vân Hoa đã phản ứng nhanh chóng, lập tức ra lệnh cho Mộ Hàn Khanh hủy bỏ hôn ước với Đỗ Lâm Nhi, sau đó lại để Mộ Hàn Khanh trèo lên một nhân vật lớn ở Bắc Kinh.
Khi đó, Lâm Tố Tâm còn nghĩ rằng Mộ Hàn Khanh đã quyến rũ được thiên kim tiểu thư của đại gia tộc nào đó, kết quả khi tin tức truyền đến Học viện Ngân Diệu lại khiến cô kinh ngạc.
Hóa ra vị quan chức cấp cao ở Bắc Kinh đó là đích thân nhìn trúng Mộ Hàn Khanh, định bao nuôi anh ta!
Cậu Mộ tiếng tăm lẫy lừng trong trường, người tình trong mộng của bao nhiêu cô gái lại được một người đàn ông bao nuôi, hơn nữa, vị quan chức cấp cao đó cũng khá lớn tuổi, gần như đáng tuổi ông của Mộ Hàn Khanh.
Tin tức cấm kị và khẩu vị nặng như vậy lập tức lan truyền khắp trường.
Mộ Hàn Khanh lúc đó vẫn đang học cao học ở Học viện Ngân Diệu, sau khi xảy ra chuyện này liền lặng lẽ nghỉ học.