Phùng Tư Tư mở lớn hai mắt mà nhìn, không thể tin được mà nhìn cô, nói: “Wow, đã lâu rồi mình không thấy, có người lại không biết xấu hổ giống như cậu. Cậu nói mấy lời này, mà không thấy đỏ mặt hay sao?”
Lâm Tố Tâm vô tội mà nói: “Những lời mình nói đều là sự thật, tại sao lại phải đỏ mặt?”
Phùng Tư Tư hoàn toàn bị sự vô sỉ này của cô đánh bại rồi, trong lòng không khỏi hồi tưởng lại, lúc cô ấy mới quen biết với Lâm Tố Tâm, rõ ràng cô là một người con gái rất kiệm lời và thẳng thắng, từ khi nào lại biến thành như thế này? Nhất định là đã học những thói xấu từ Hạ tam thiếu……..”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm nhìn cô ấy, một lát sau, lại nói: “Bụng lớn như vậy, có nặng hay không? Mình có thể sờ vào được không?”
Phùng Tư Tư hào phóng mà gật đầu nói: “Sờ đi!”
Lâm Tố Tâm cẩn thận mà đưa móng vuốt ra, chạm vào nhẹ nhàng, ngay sau đó liền hoảng lên: “Woa, động đậy kìa!! Bảo bối động đậy kìa!!”
Phùng Tư Tư phì một cái mà bật cười, nói: “Bốn tháng đã có thể cảm nhận được cảm giác động đậy, bây giờ mình đã được bảy tháng rồi, có đôi khi có thể nhìn thấy được tay chân của bảo bối đang đạp lên bụng mình nữa.”
Lâm Tố Tâm mở ta hai mắt nhìn: “Thật…….Thật kỳ diệu…….”
Phùng tư Tư đắc ý mà nâng cằm, bình thường đều là Lâm Tố Tâm làm ra đủ chuyện làm cho cô ấy giật mình, làm cho cô ấy bối rối, hôm nay, vất avr lắm mới có thể gặp mặt một lần, là Lâm Tố Tâm đã bị cô dọa rồi, cái này làm cho cô ấy rất có cảm giác thành tựu.
Vì thế, Phùng Tư Tư rất khoe khoang mà kể cho Lâm Tố Tâm nghe rất nhiều chuyện thú vị trong khi mang thai, nhìn thấy ánh mắt càng ngày càng hâm mộ của Lâm Tố Tâm, cả người Phùng tư Tư lại càng cảm thấy thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7502-ket-cuc-cua-do-lam-nhi.html.]
Chờ nói xong mấy chuyện này nọ, Phùng Tư Tư dừng lại, hỏi: “Cậu và Hạ tam thiếu cũng kết hôn được hơn nửa năm rồi, dự định khi nào hoàn thành chuyện có em bé đây?”
Lâm Tố Tâm nhún vai, nói: “Như thế nào cũng phải chờ đến khi chuyện của Nhậm gia kết thúc chứ nhỉ? Chú ba mình nói, mình là đại tiểu thư duy nhất của Nhậm gia, hôn sự không thể qua loa được, nhất định phải lấy thân phận thiên kim của Nhậm gia để xuất gia. Mang thai trước khi kết hôn, thì mất mặt biết bao, cho nên, vẫn phải kéo dài thêm một khoảng.”
Nói đến đề tài này, Phùng Tư Tư như nhớ đến gì đó, bỗng nhiên cười trộm một cái.
Lâm Tố Tâm khó hiểu mà nhìn cô ấy, hỏi: “Cậu lại cười cái gì?”
Những lời cô nói vừa rồi, hình như căn bản không có chỗ nào đáng để cười chứ nhỉ?
Phùng Tư Tư nhấp khóe miệng, nói: “Chỉ là mình nhớ đến một số chuyện, đúng rồi, khoảng thời gian trước, mình và Chính Lăng đến khách sạn dùng bữa, cậu đoán xem, trên đường đi bọn mình đung phải ai?”
Lâm Tố Tâm ngẩn ra, có chút không bắt kịp theo suy nghĩ của cô ấy: “Ai?”
“Là Đỗ Lâm Nhi đó!” Phùng Tư Tư cười nói: “Lúc ấy bọn mình đi, là đến một khách sạn hải sản rất nổi tiếng ở thành phố Thiên Hải, vừa bước vào cửa, đã nhìn thấy một cô gái tiếp khách mặc một bộ lễ phục chữ V xẻ sâu cùng lộ vai, mình liền cảm thấy có chút quen mắt, chờ đến khi mình nhìn kỹ lại, thật sự là đã lắp bắp kinh ngạc, đó vậy mà lại là Đỗ tiểu thư, thiên kim của thị trưởng cao cao tại thượng của chúng ta!”
Lúc này Lâm Tố Tâm mới “A” lên một tiếng, nói: “Sao cậu lại có thể đụng mặt Đỗ Lâm Nhi? Cậu là nói, cô ta đang làm nhân viên phục vụ hay sao? Sao có thể?”
Lúc trước khi Đỗ Lâm Nhi ở học viện Ngân Diệu, một trong nhiên thiên kim tiểu thư có thân phận cao quý nhất trương toàn bộ học viện, cha là thị trưởng đã đành, Đỗ gia cũng là một gia tộc chính trị rất có tiếng trong nước, gốc rễ vững vàng.
Huống chi, Đỗ gia còn có quan hệ liên hôn với một trong mười gia tộc lớn là Kỳ gia, làm cho thân phận của Đỗ Lâm càng cao hơn.