Từ Tiêu Vân lấy nước cho các vị giám khảo khác xong thì mới đi tới chỗ ngồi của mình hỏi: “Chị Irene, vì sao lại nói các thí sinh đăng ký nguyện vọng 2 không có khả năng trúng tuyển? Không phải có khả năng có hắc mã xuất hiện sao?”
Phương Ngải Lâm giải thích: “Cũng không phải không có khả năng. Em thấy đấy công ty chúng ta mỗi năm chiêu sinh đông Thực tập sinh như vậy, nhưng thực sự có thể xuất đạo đều rất ít, những người bạo hồng cũng là lông phượng sừng lân. Người tới dự thi luôn luôn đăng ký nguyện vọng 1 ở lĩnh vực mình làm tốt nhất, nếu nguyện vọng 1 không trúng tuyển thì làm sao có thể trúng tuyển ở nguyện vọng 2 chứ?”
Từ Tiêu Vân nói: “Nếu như có người tương đối giỏi, trúng tuyển cả 2 tổ thì sao?”
Phương Ngải Lâm nói: “Tình huống này không phải không có, vài năm trước cũng có một người, hiện giờ là ảnh hậu truyền hình đó thôi, là bạo hồng bạo tím đó. Nhưng mà, trong hai tổ chọn một, người ta nhất định sẽ chọn nguyện vọng thứ 1, căn bản cũng không có vào tổ của chúng ta đâu!”
Từ Tiêu Vân như bừng tình nói: “Vậy cũng đúng. Vậy thì quy định có thể báo danh vào 2 tổ giống như là điều thừa, nhỉ.”
“Cũng không hẳn vậy.” Phương Ngải Lâm nhìn xung quanh, sau đó chỉ chỉ vào danh sách thí sinh dưới tay mình, ngón tay đè lên một cái tên, nhỏ giọng nói: “Giống như người này, chính là được ông chủ chiếu cố. Tuy rằng, nguyện vọng thứ nhất là điện ảnh nhưng mà điện ảnh mấy năm nay đã bão hòa, nên đã sớm nhắm tới tổ chúng ta rồi. Người ở bên trong cũng nhiều, nếu bản thân người này không đủ tố chất, xem ra chắc chắn phải tới tổ chúng ta thật.”
Từ Tiêu Vân lại giống như ngộ ra điều gì, gật gật đầu.
Thời gian nghỉ ngơi giữa hai phần chỉ khoảng 20 phút rất nhanh kết thúc. Nhân viên ở cửa phòng thi cũng đã làm xong công tác điểm danh, các thí sinh ghi danh nguyện vọng 2 bắt đầu lục tục kéo vào.
Thí sinh thứ nhất hát một bài hát, vừa mở miệng, Từ Tiêu Vân không tự chủ đã nhíu mày.
Quả nhiên, Phương Ngải Lâm nói không sai, thí sinh đăng ký nguyện vọng 2 rõ ràng không có tố chất, mặc dù hình tượng không tệ, nhưng giọng hát thì kém hơn rất nhiều.
Từ Tiêu Vân tùy tay điền điểm vào bảng châm điểm, quét mắt nhìn tên thí sinh thi tiếp theo.
Bỗng nhiên, ánh mắt cô dừng lại ở một cái tên.
Lâm Tố Tâm…
Cái tên này cô có ấn tượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-742-chui-dau-vao-ro.html.]
Mê Truyện Dịch
Hình như vòng thử giọng cô có xét tuyển một thí sinh nữ.
Từ Tiêu Vấn có ấn tượng rất sâu với thí sinh này, bởi vì cô gái này rất giống với nữ minh tinh mà cô thích nhất – Đàm Chiêu Linh. Hơn nữa, còn bởi vì, cô cùng với anh trai, khi chấm điểm cho thí sinh này còn cãi nhau.
Từ Tiêu Vân tò mò rút bảng thông tin của Lâm Tố Tâm ra đọc, thiếu chút nữa không tin được vào mắt mình.
Cô gái này báo danh nguyện vọng 1 ở tổ Sáng tác.
Cái này… có phải gọi là “chui đầu vào rọ” hay không? Cô ta báo danh nguyện vọng gì không báo, lại chui đầu vào tổ Sáng tác?
Tuy rằng kết quả vòng thử giọng của Lâm Tố Tâm kém một chút, nhưng mà dung mạo và cách nói chuyện không tồi, nếu có thêm sở trường đặc biệt khác, muốn vào Băng Toản cũng không phải không được, nhưng mà cô ta lại báo danh vào tổ Sáng tác.
Anh trai cô cô hiểu rất rõ. Từ Tiêu Ý ngay từ lúc xét tuyển vòng thử giọng đã ghi trên bảng điểm của Lâm Tố Tâm mấy chữ “không nghiêm túc, không nỗ lực”. Cô nghĩ, Lâm Tố Tâm khẳng định không thể nào xoay người được, để có thể vào được tổ Sáng tác còn khó hơn lên trời. Thật đáng tiếc cho một tiểu mỹ nhân có tiềm lực như vậy…
Lúc Từ Tiêu Vân còn đang phát ngốc thì đã có ba thí sinh thi xong.
Ba thí sinh này hát xong, khom người đi xuống sân khấu, nhân viên lại đựa theo danh sách tiếp tục gọi: “Thí sinh tiếp theo, số 498 Lâm Tố Tâm, mời lên sân khấu. Tiết mục biểu diễn của cô ấy là…? Ấy, sao lại không có tên ca khúc vậy? Cái gì? Cô ấy còn chưa có tới báo danh?”
Từ Tiêu Vân nghe xong cái tên thì cảm thấy nao nao trong lòng, ngẩng đầu nhìn lên.
“Số 498 Lâm Tố Tâm có ở phía dưới không?
“Bạn học Lâm có ở đây không?...”
“Số 498 Lâm Tố Tâm bỏ…”
“Ấy, chờ một chút!”
Theo sau một tiếng hô nôn hóng thì một thiếu nữ mặt tròn vội vàng chạy từ phía ngoài phòng thi vào hét lớn: “Lâm Tố Tâm bởi vì đăng ký ở tổ Sáng tác, phần thi chưa có kết thúc, chưa kịp chạy tới, xin phép tới thi muộn.”