“Cho dù là ông cụ Nhậm có hồ đồ, thì cũng không đến mức làm mấy chuyện như g.i.ế.c hại chính cháu gái ruột của mình có đúng không? Nếu nói như vậy, vậy thì không thể lý giải được rồi.”
Hạ Minh Tuyên liền dùng giọng điệu kiên định mà nói: “Bảo bối, em không cần phải lo lắng, cho dù là anh không hiểu biết gì về ông cụ Nhậm, nhưng mà ít nhất anh vẫn biết được, ở trong nhà hào môn như nhà chúng ta, người thừa kế của gia tộc là vô cùng quan trọng, cho dù là trong nhà đã có rất nhiều con cái, thì cũng sẽ không để con riêng phải lưu lạc bên ngoài, huống chi em còn là con gái ruột của cha mẹ vợ trong khi vẫn còn hôn thú, lại là đời thứ ba duy nhất của Nhậm gia, ông cụ không thể nào làm ra chuyện ngu xuẩn đến như vậy.”
Lâm Tô Tâm chỉ im lặng, mãi một lúc sau, cô mới nhẹ nhàng mà “Ừm” một tiếng.
Thật ra, cô không phải là không biết, trong chuyện này nhất định là còn có nội tình, chỉ cần ý thức của ông cụ Nhậm còn tỉnh táo, thì cũng sẽ không đến mức đi g.i.ế.c hại cháu gái ruột của mình.
Nhưng mà, tuy rằng về mặt lý trí thì có thể lý giải, nhưng về mặt tình cảm cô lại thấy có chút bất an.
Dù sao thì, cô vẫn chỉ luôn một thân một mình, chưa từng có kinh nghiệm nhận lại người thân, cho nên cô cứ luôn cảm thấy bản thân mình sẽ không được lòng người khác.
Hạ Minh Tuyên thấu hiểu được sự lo lắng trong lòng cô, một tay kéo cô vào trong lòng, anh niết lấy cằm cô, mạnh mẽ cho cô một nụ hôn nhiệt tình như lửa thiêu.
Mê Truyện Dịch
Chờ đến khi Lâm Tố Tâm bị anh hôn đến không thể thở nổi, anh mới thấp giọng nói: “Bảo bối, em phải tin tưởng vào ông xã, em là người đáng yêu nhất, được lòng mọi người nhất, bất kể là có chuyện gì xảy ra, anh vẫn sẽ mãi mãi yêu em.”
Lâm Tố Tam vùi đầu lên vai anh, bên khoé môi không tự chủ được mà cong lên.
…………………
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7392-ba-xa-luon-luon-dung.html.]
Hai người lại tiếp tục thương lượng, rất nhanh đã đưa ra quyết định, chấp nhận lời đề nghị của Nhậm Gia Hoành, cùng ông đi gặp ông cụ Nhậm.
Tình cảm của Lâm Tố Tâm đối với người thân duy nhất này, thật sự rất phức tạp, nếu như không gặp mặt, thì có thể nào cũng không thể yên tâm. Hơn nữa, Nhậm Gia Hoành cũng đã ám chỉ với bọn họ, thời gian còn lại của ông cụ Nhậm là không nhiều, nếu như bây giờ vẫn không chịu gặp, vậy thì sau này vĩnh viễn cũng không thể gặp được nữa.
Nói như vậy, không chỉ trong lòng Lâm Tố Tâm cảm thấy tiếc nuối, hơn nữa, có vài bí mật, cũng sẽ theo đó mà mãi mãi chìm xuống đáy biển.
Ngay từ đầu Lâm Tố Tâm vẫn là có chút không yên tâm, chủ yếu là lo rằng Nhận Gia Hoành sẽ có âm mưu nào đó. Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng lại, dù sao thì cũng có Hạ tam thiếu ở bên cạnh cô, cho dù là có vấn đề gì, người đàn ông này vẫn sẽ luôn bảo vệ cho cô, cho nên, cô cũng không lo nghĩ nhiều nữa.
Sau khi Nhậm Gia Hoành nhận được hồi âm, ngày hôm sau ông liền đích thân lái xe đến nhà đón Lâm Tố Tâm.
Nhậm tam gia mặc một bộ đồ vest màu nâu sọc ô vuông, dáng người cao ráo thanh mảnh, thoạt nhìn trông vô cùng phong độ, tuy rằng không bì được với sự mạnh mẽ sắc bén của hạ Minh Tuyên, nhưng trông ông lại càng nho nhã ôn hoà hơn.
Lâm Tố Tâm nhìn thấy bóng dáng ông đứng trước xe, liền không nhịn được mà quay lại nhìn thêm mấy lần, bởi vì, Hạ Minh Tuyên đã từng nói với cô, Nhậm Gia Hoành trông rất giống với cha của cô. Tuy rằng huyết thống không tính là gần, nhưng ít nhất cũng giống nhau đến bảy phần.
Lâm Tố Tâm cẩn thận mà quan sát Nhận Gia Hoành trong chốc lát, trong đầu liền so sánh một chút với người cha trong bức hình cô từng được xem qua, cũng không thể không thừa nhận, hai người này thật sự rất giống nhau.
Nhưng mà, ánh mắt quan sát của Lâm Tố Tâm có hơi chăm chú quá mức, chọc cho người đàn ông ở bên cạnh có hơi chút ghen tuông.
Hạ Minh Tuyên nhẹ nhàng niết lấy cổ tay cô, không vui mà nói: “Bảo bối, sao em lại có thể nhìn người đàn ông khác, còn nhìn đến chăm chú như vậy? Ông ta đẹp trai được như ông xã em sao?”
Lâm Tố Tâm liếc mắt sang nhìn anh, nói: “Trên thế giới này cũng không phải chỉ có một mình anh là soái ca, tại sao em lại không được nhìn người khác? Một người đàn ông như anh, sao lại nhỏ mọn đến như vậy?”