Lâm Tố Tâm có chút bối rối mà nói: “Thật ra………Vào trước khi nah nói với em, về thân phận thật sự của em, em chưa từng nghĩ đến, bản thân mình vẫn còn có người thân sống trên đời. Anh hẳn là cũng biết rõ, em là một cô nhi, bất kể là kiếp trước, hay là kiếp này, đều không có được người thân nào cả.”
Hàng mi của con thỏ nhỏ hơi rũ xuống, để lộ ra dáng vẻ vừa yếu ớt lại đáng thương, làm cho trái tim của Hạ Minh Tuyên khẽ rung động.
Lâm Tố Tâm lại nói: “Bây giờ thì em biết rồi, em còn có một người ông nội, cảm giác này thật sự cũng có chút kỳ lạ. Cho dù là căn bản em chưa từng chung sống với ông, thì cũng không thể có chút gì gọi là tình thân được, nhưng mà, từ sâu bên trong nội tâm của em vẫn là muốn được đi gặp ông ấy một lần…………Có phải là anh thấy em lập dị lắm đúng hay không?”
Hạ Minh Tuyên có chút thương cảm mà đưa tay lên xoa mặt cô, thấp giọng nói: “Không đâu, đương nhiên là không, bảo bối, em làm gì cũng đúng hết cả, anh đã nói với em rồi, ở trong nhà của chúng ta, bà xã luôn luôn đúng.”
Con thỏ con của anh, từ trước đến giờ vẫn luôn không có người thân ở bên giúp đỡ, cứ lẻ loi một mình mà lớn lên trong thế giới này, nhưng cô lại không cảm thấy hận cuộc đời giống như bao người cô nhi khác, mà cô vẫn tích cực hướng về phía trước, cố gắng theo đuổi lý tưởng của mình, sẵn tiện còn phô bày tài hoa không gì sánh kịp của bản thân cho mọi người cùng chiêm ngưỡng.
Một Lâm Tố Tâm như vậy, làm cho anh cảm thấy vô cùng tự hào, cũng cảm thấy rất đau lòng.
Nếu như cha vợ mà còn ở đây, nhất định là cô sẽ không phải vất vả như vậy đúng không? Một cô gái vừa xinh đẹp lại có thể làm chi người ta yêu thích như thế này, hẳn là nên được mọi người cưng chiều, bảo vệ trong lòng bàn tay.
Lâm Tô Tâm bị anh chọc cười ngược lại, trong lúc nhất thời, cũng không cảm thấy thương cảm đến như vậy, cô đẩy anh một cái rồi nói: “Anh đang nói lung tung cái gì vậy? Em đang nói chuyện nghiêm túc với anh đó nha!”
Hạ Minh Tuyên nắm lấy bàn tay đưa qua đẩy anh một cái của cô, đặt đến bên môi, hôn nhẹ một cái lên đó, rồi nói: “Em nói đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7391-ba-xa-luon-luon-dung.html.]
Lâm Tố Tâm lùi về phía sau mấy bước, cũng chưa thể rút tay trở về, cô đành phải trừng mắt liếc nhìn anh một cái, tiếp tục nói: “Thật ra thì em……….Vân có chút lo lắng, không biết khi ông nội em nhìn thấy em, ông sẽ phản ứng như thế nào? Em còn nhớ rõ trong tư liệu điều tra mà anh cho em xem, đã từng có nhắc đến, ông nội từng phái người đi truy sát mẹ em, có phải là ông cũng không hy vọng em còn tồn tại trên đời này đúng không?”
Nói tới đây, trên gương mặt của Lâm Tố Tâm, dần hiện lên chút bất an.
Ông cụ Nhậm đã là người duy nhất trên thế giới này, có quan hệ huyết thống họ hàng gần với cô, nếu như căn bản là ông cũng không hy vọng cô còn tồn tại, vậy thì điều đó sẽ làm cho cô cảm thấy rất buồn bã.
Hạ Minh Tuyên nhìn thấy biểu cảm của cô, liền biết được trong lòng cô đang nghĩ gì, anh càng nắm c.h.ặ.t t.a.y cô hơn, thấp giọng mà nói: “Anh cảm thấy, chuyện của năm đó, hẳn là có hiểu lầm gì ở bên trong, ông cụ Nhậm không thể nào không cần em được.”
Lâm Tố Tâm ngẩng đầu lên nhìn anh.
Hạ Minh Tuyên tiếp tục nói: “Trong khoảng thời gian này, bởi vì điều tra vụ án gây nổ trong buổi biểu diễn của em, anh cũng điều tra được một số chuyện liên quan đến chuyện năm đó, bây giờ nghĩ lại, mọi chuyện có thể có liên quan đến Phạm Bác Diên.”
Lâm Tố Tâm kinh ngạc mà nói: “Hoá ra là anh ta sao? Nhưng mà, lúc đó chú hai em vẫn còn mà, cho dù là anh ta có thành công truy sát được mẹ cô, thì cũng không tới lượt anh ta lên ngôi chứ?”
Hạ Minh Tuyên nói: “Có một số việc em không biết rõ lắm, lúc ấy, trước khi cha vợ qua đời, vì để phòng ngừa chua hai của em, cho nên đã bố trí một vài thứ trong Nhậm gia, có thể là đã bị anh ta nhìn ra rồi, anh ta liền động lòng riêng, có thể nghĩ là sẽ xử lý mẹ vợ trước, rồi dựa theo kế hoạch của cha vợ, nghĩ cách đuổi em cùng chú hai ra khỏi Nhận gia.”
Mê Truyện Dịch
Tố Tâm nói: “Vậy ông nội em………….”