Hạ Minh Tuyên ngưng lại, Lâm Tố Tâm từ phía sau anh ta bước ra và nói với Phạm Bác Diên: “Anh Phạm, nếu anh không muốn nhận em là em họ, vậy cũng thôi đi. Nói cho cùng thì mối quan hệ của chúng ta cũng xa dần rồi, anh căn bản cũng chẳng có bao nhiêu m.á.u mủ ruột rà với nhà họ Nhậm! Tuy nhiên, em không thể chấp nhận việc anh vu khống em là giả mạo được!”
Phạm Bác Diên không ngờ rằng người phụ nữ đứng ra bắt bẻ anh lần này lại là người phụ nữ bên cạnh cậu ba Hạ.
Anh ta vốn cho rằng vụ việc này đều là do cậu ba Hạ chỉ đạo, chỉ là muốn chiếm đoạt tài sản của nhà họ Nhậm, về phần cái gọi là cô Nhậm, tuy rằng gần như là sự thật, nhưng chỉ là không biết từ đâu chui ra một con rối mà cậu ba Hạ dùng làm công cụ để mưu hai nhà họ Nhậm.
Mặc dù thân phận của người con gái này rất quan trọng, nhưng bản thân cô lại không đáng nhắc tới. Vì vậy, ngoài việc liếc nhìn Lâm Tố Tâm lúc đầu để xác nhận thân phận của cô ấy, Phạm Bác Diên không hề để ý đến cô.
Bây giờ, cô gái nhỏ kia đã thực sự bước qua cậu ba Hạ mà nói chuyện trực tiếp với Phạm Bác Diên, và cô ấy nói chẳng chút khách khí, tư thế cao ngạo, thật sự là ngoài sức mong đợi của anh ta!
Mê Truyện Dịch
Phạm Bác Dương lúc này mới chú ý tới Lâm Tố Tâm không chỉ giống Đàm Chiêu Linh, mà còn có dung mạo vô cùng xinh đẹp, có khí chất tao nhã, cao quý, so với các tiểu thư con nhà quyền quý có khi còn hơn.
Anh ta không biết rằng loại khí chất này được cậu ba Hạ sủng ái bao năm qua mà có, chỉ là vẫn âm thầm kinh hãi.
Không hổ danh là con gái của Nhậm Gia Kỳ!
Chẳng qua dù có khí chất đến đâu, cô ấy chỉ là một cô gái trẻ chưa trải sự đời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7242-khi-chat-cua-thien-kim-nha-giau.html.]
Phạm Bác Diên cười lạnh: “Ồ? Cô nói tôi vu khống cô, nhưng cô không có bằng chứng gì để chứng minh thân phận của mình cả! Ai mà không thích phô trương thanh thế? Cô nói đi, Hạ Minh Tuyên đã cho cô những lợi ích gì mà lại để cô giả mạo làm con gái của chú tôi?”
Lâm Tố Tâm không hoang mang chút nào, nói: "Em đã nói mình là con gái nhà họ Nhậm thì đương nhiên là có chứng cớ.”
“Chứng cớ gì?” - Phạm Bác Diên hỏi.
Lâm Tố Tâm cười nói: "Trên người em mang dòng m.á.u của nhà họ Nhậm, đây là bằng chứng! Muốn chứng minh thân phận của em thì rất đơn giản, em muốn giao cho bệnh viên làm xét nghiệm ADN cho em và ông Nhậm! Nhưng mà, em không có cách nào gặp ông, phiền anh họ giúp em thu xếp một chút, anh nghĩ như thế nào?”
Xác định DNA tất nhiên là phương pháp chứng minh đơn giản nhất và rất hiệu quả, nhưng đây lại chính là khó khăn, chỉ còn cách tìm người nhà của Lâm Tố Tâm để làm giám định thì mới có thể có được kết quả đáng tin cậy.
Nhưng mà, họ hàng của Lâm Tố Tâm gần như đều đã qua đời, chỉ có mẫu m.á.u của ông cụ Nhâm mới có thể chứng minh mối quan hệ họ hàng của ông với Lâm Tố Tâm.
Nhưng ông Nhâm sống trong ngôi nhà cũ của gia đình nhà họ Nhâm, đã đóng cửa từ chối tiếp khách nhiều năm, thậm chí có tin đồn rằng ông bị mất trí vì bệnh Alzheimer, đến những vấn đề cá nhân cũng không thể giải quyết.
Biểu cảm của Phạm Bác Diên thay đổi, và anh ta ngay lập tức nhận ra rằng mình đang nghĩ mọi thứ quá đơn giản.
Bây giờ không phải là thời cổ đại nữa, nếu người phụ nữ này thực sự là con gái của Nhậm Gia Kỳ, cô ấy sẽ có thể chứng minh huyết thống của mình.
Hơn nữa còn có cậu ba Hạ bên cạnh theo dõi, anh ta căn bản không có cách nào qua mặt mà làm giả được.