Phạm Bác Diên bị Hạ Minh Tuyên coi khinh, sắc mặt u ám đến đáng sợ.
Nhưng anh ta vẫn biết đây là nơi ở của nhà họ Hạ, dù có mất mặt cũng không làm gì được cậu ba Hạ đây, huống chi anh ta chỉ là thiếu gia của nhà họ Nhậm, nhưng Hạ Minh Tuyên thì đã là người đứng đầu nhà họ Hạ, xét về địa vị, người bên kia đã cao hơn hắn rất nhiều.
Phạm Bác Diên gắng gượng kiềm chế cảm xúc của mình, liếc nhìn Lâm Tố Tâm rồi nói: “Hạ gia chủ à, cậu đang ám chỉ điều gì vậy? Chuyện của nhà họ Nhậm bao giờ tới lượt cậu khoa tay múa chân hả? Hơn nữa, tôi là cháu họ, là người thân của ông cụ, tất nhiên, cũng coi mình như một thành viên của nhà họ Nhậm, có gì không đúng hay sao?”
Hạ Minh Tuyên điềm đạm nói: “Chuyện của nhà họ Nhậm đương nhiên là có liên quan đến tôi rồi. Dù sao thì tôi cũng cưới cháu gái của ông Nhậm, là con rể nhà họ Nhậm, một người chẳng chút liên quan tự xưng là họ hàng, khoe khoang trong nhà vợ tôi, nếu tôi không đứng ra bênh vực cô ấy thì còn là đàn ông nữa sao? “
Nghe xong, Phạm Bác Diên bật cười tức giận, cười lên hai tiếng rồi nói: “Hạ Minh Tuyên, cậu dám nói rằng cậu không thèm muốn tài sản của nhà họ Nhậm sao? Những gì cậu nói vừa rồi không phải là nhân danh con rể nhà họ Nhậm, muốn quản chuyện nhà họ Nhậm sao? Thật không ngờ tới, cậu vậy mà lại dối trá tới mức độ này!”. Phạm Bác Diên cười lạnh, lời nói cũng chẳng khách khí chút nào, xém chút nữa là đánh thẳng lên mặt.
Nhưng Hạ Minh Tuyên lại có biểu hiện rất thờ ơ, không có dấu hiệu bị khiêu khích, chậm rãi nói: “Cậu Phạm à, cho phép tôi nhắc với cậu rằng vợ tôi là cháu gái duy nhất của ông Nhậm, chuyện tốt nhà họ Nhậm, tôi vốn dĩ không muốn quản, nhưng cậu đã bắt nạt vợ tôi, vì vậy tôi phải bất đắc dĩ thay ông cụ quản việc nhà một chút.”
Phạm Bác Diên thấy Hạ Minh Tuyên không hề bị ảnh hưởng bởi lời nói của mình, cũng âm thầm hoảng sợ.
Mặc dù bề ngoài anh ta tỏ ra kích động, nhưng thực ra anh ta có lý do để làm như vậy, anh ta muốn chuyển chủ đề sang tranh chấp người thừa kế của nhà họ Nhậm.
Chỉ cần cuộc trò chuyện đi chệch chủ đề, những người có mặt sẽ tự nhiên liên tưởng rằng động cơ của cậu ba Hạ là không trong sáng, và danh tính của người được gọi là cô Nhậm hoàn toàn không có thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7241-khi-chat-cua-thien-kim-nha-giau.html.]
Ai mà ngờ, Hạ Minh Tuyên lại mặc kệ lời nói của hắn, mặc kệ hắn nói cái gì. Vị hôn thê của cậu ba Hạ chính là cháu gái ông cụ, anh đứng về phía vị hôn thê của mình cũng hợp tình hợp lý.
Xem ra, khó mà chuyển đề tài về thân phận của Lâm Tử Tô sang chủ đề khác rồi.
Phạm Bác Diên nhìn Lâm Tố Tâm, sau đó nhìn Hạ Minh Tuyên, nói: “Được rồi, cậu nói người phụ nữ này là cháu gái của ông cụ Nhậm, cậu có bằng chứng gì? Tôi ở nhà họ Nhậm nhiều năm như vậy, nhưng chưa từng nghe nói qua ông cụ còn có cháu gái, chỉ dựa vào lời nói suông của cậu, tôi dựa vào cái gì mà tin?”
Hạ Minh Tuyên liếc hắn một cái, chậm rãi nói ra: “Tôi nghĩ, chỉ cần mắt không mù, đều đó có thể thấy được, vị hôn thê của tôi dáng dấp giống cha mẹ cô ấy đến cỡ nào! Đôi mắt này của cô ấy, đâu chỉ có giống cha vợ, mà càng giống ông cụ Nhâm y như đúc!”
Phạm Bác Diên cười nói: “Ha, đừng nói với tôi ngoại hình như thế nào? Thời đại này, ai không biết, dáng dấp ra sao đều có thể phẩu thuật thẩm mĩ, ai biết được cậu tìm đâu ra một người phụ nữ bên ngoài rồi đem cô ấy chỉnh sửa thành bộ dạng này chứ?”
Phạm Bác Diên nói điều này xong, những vị khách xung quanh lại bắt đầu xì xào.
Nhiều người đều cảm thấy những gì Phạm Bác Diên nói là khá hợp lý.
Ngày nay, ngoại hình và nhiều thứ khác đều có thể phẩu thuật thẩm mĩ được, nếu cậu ba Hạ đã lên kế hoạch và chuẩn bị trước thì khả năng này cũng có thể xảy ra.
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên nheo mắt định nói, đột nhiên cảm thấy Lâm Tố Tâm đang giật mạnh ống tay áo của anh.