“Có ý gì?”
Từ Tiêu Ý nhàn nhạt nói, “Ý chính là, ở trong mắt tôi, vòng thử giọng cô không đạt tiêu chuẩn. Nếu đã sớm không đạt tiêu chuẩn thì nên bị loại, căn bản không có tư cách tham dự phòng thi thứ hai!”
Lâm Tố Tâm không thể nghĩ tới đáp án này, giật mình thiếu chút nữa nhảy dựng lên, lập tức vọt tới bên cạnh người Từ Tiêu Ý kích động nói: “Ông có ý gì? Tôi mặc kệ rốt cuộc ông cho mấy điểm, nhưng mà giải trí Băng Toản đã cho tôi cơ hội vào vòng thi thứ hai thì có nghĩa tôi đã được nhận. Ông không thể cướp đi tư cách tham dự cuộc thi của tôi. Hơn nữa, thành tích của tôi ở vòng thi thứ hai này ông không phải đã nhìn thấy rồi sao? Chẳng lẽ điểm của tôi như vậy cũng không thể tiến vào giải trí Băng Toản sao? Những người khác thì sao? Bọn họ không thể bằng tôi được.”
Bởi vì kích động, cô bất chấp không dùng kính ngữ đối với Từ Tiêu Ý.
Từ Tiêu Ý nhíu mày, vẻ mặt ghét bỏ nhìn cô, ánh mắt lại lướt xuống dưới.
Lâm Tố Tâm nhìn theo ánh mắt của Từ Tiêu Ý thì mới phát hiện, vừa rồi, theo bản năng cô lại túm thẳng vào cái tay áo sơ mi trắng của ông ta thì vội vàng cười ngượng, buông tay ra.
Từ Tiêu Ý vẫn cúi đầu nhìn tay áo, sắc mặt khó coi đến cực điểm. Ánh mắt sắc bén của ông ta lúc b.ắ.n về phía Lâm Tố Tâm càng thêm âm trầm.
Giác quan thứ 6 của Lâm Tố Tâm nói với cô, hiện giờ người đàn ông này vô cùng nguy hiểm, liền lùi ra sau mấy bước, cười ngượng nói: “Ha ha, chuyện này… giám đốc Từ, là tôi không cố ý…”
Tuy nói thế nhưng ánh mắt Lâm Tố Tâm vẫn len lén nhìn ông ta, trong lòng cảm thấy lo sợ.
Vừa rồi, cô mới túm vào tay áo vest của ông ta, ông ta lập tức cởi áo ném đi. Bây giờ, cô túm vào tay áo sơ mi của ông ta, ông ta có phải cũng cởi sơ mi ném đi hay không chứ?
Nhưng mà, nhìn dáng vẻ của ông ta, xem ra bên trong áo sơ mi không có cái áo nào nữa, nếu mà cởi ra, sẽ là lộ người luôn không?
Mê Truyện Dịch
Từ Tiêu Ý hiển nhiên cũng biết như vậy cho nên sắc mặt càng thêm xanh, hơn nữa có chút đứng ngồi không yên, trừng mắt nhìn Lâm Tố Tâm một cái, cầm lấy tài liệu trên bàn, sải chân bước ra khỏi phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-712-toi-se-keo-quan-ong.html.]
Lâm Tô Tâm thấy ông ta đi thì càng thêm nôn nóng. Chuyện này không thể thế được. Cô tới tìm ông ta không phải là vì bị loại, cô rõ ràng là có khả năng tiến vào giải trí Băng Toản, hơn nữa, cô có cơ hội để thắng trong lần đánh cược này với Hà Lệ Sa.
“Giám đốc Từ, ông đừng đi, nghe tôi nói đã!”
Từ Tiêu Ý không phản ứng với lời nói của cô, tiến tới mở cửa đi ra ngoài.
Đậu má!
Nếu để ông ta đi như vậy thì không phải là cô bại dưới tay Hà Lệ Sa sao? Nghĩ tới việc thua cược, cô sẽ phải thôi học hoặc chỉ có thể đi cầu cạnh cái tên biến thái bá đạo Hà Minh Tuyên kia, đến lúc đó không biết sẽ bị hắn gây khó dễ đến mức nào nữa. Trong lòng cô thực sự rối rắm, buồn bực.
Không được, không thể để ông ta đi.
Lâm Tố Tâm phát hoảng, la lớn: “Giám đốc Từ, ông mà đi tôi sẽ kéo quần ông!”
Bị kéo quần áo như vậy, sắc mặt Từ Tiêu Ý vô cùng khó coi, lập tức phải thay quần áo. Nếu bị kéo quần, không biết ông ta có phải giữa đường mà… hay không a.
Trên hành lang tầng 1 của tòa nhà giải trí Băng Toản, người đến người đi rất đông, không ai có thể đi nhanh. Lâm Tố Tâm chầm chậm đuổi theo đã bắt kịp phía sau Từ Tiêu Ý, đưa tay có thể chạm vào ông ta.
Từ Tiêu Ý nghe xong những lời này của cô thì dừng lại, xoay người lại.
Sắc mặt của ông ta đen đến dọa người, những lời từ trong miệng nói ra thì lạnh khiến những người xung quanh đóng băng: “Cô Lâm, tôi chưa gặp qua người phụ nữ nào không biết xấu hổ như cô, trước mặt người khác còn muốn cởi quần đàn ông?”
“Phì!”
Xung quanh, không rõ là ai, nhịn không được liền phun ra một tiếng cười nhạo.