Vì khu VIP của khoa nội trú của bệnh viện này thực chất là một biệt thự độc lập! Hơn nữa, biệt thự không chỉ được trang bị tất cả các thiết bị y tế tiên tiến mà còn có đội ngũ nhân viên y tế chuyên trách túc trực ngày đêm, cách trang trí nội thất của căn biệt thự cũng rất tinh tế, không theo phong cách xa hoa mà là lấy sự tao nhã làm chủ đạo. Bố cục có thể làm cho người bệnh an tâm tĩnh dưỡng.
Lúc trước Lâm Tố Tâm từng cảm thấy nhập viện giống như ở trong tù, nhưng sống trong một ngôi nhà như vậy khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn. Sau bữa tối, thỏ con cả ngày mệt mỏi và sợ hãi đã dựa vào lồng n.g.ự.c rắn chắc của cậu ba Hạ , nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, mang những câu muốn hỏi buổi chiều ném ra sau đầu.
Sáng hôm sau, Lâm Tố Tân thức dậy rất sớm, vừa mở mắt ra liền cảm thấy trời vừa lờ mờ sáng, trong phòng chỉ có một ngọn đèn mờ ảo. Tuy nhiên, người đàn ông ngủ bên cạnh cô đêm qua đã không biết đi đâu, nhưng nơi cậu ba Hạ nằm ngủ vẫn còn hơi ấm, chứng tỏ anh vừa mới rời đi không lâu.
Lâm Tố Tâm dụi dụi mắt ngồi dậy. Vốn dĩ cô định nhờ anh dìu cô đi nhà vệ sinh, nhưng giờ anh không có ở đây, cô chỉ có thể dựa vào chính mình.
Lâm Tố Tâm dựa vào tường nhảy vào phòng tắm, sau khi đi xong thì nhảy lùi lại, khi đi ngang qua cửa phòng ngủ thì đột nhiên nghe thấy giọng nói của He Sanshao từ ngoài cửa truyền đến.
"Đáng chết! Người phụ nữ đó trở nước khi nào?!"
Giọng nói của Hạ Minh Tuyên ẩn chứa một vẻ lạnh lùng ớn lạnh không che giấu được, đủ để khiến những người nghe thấy đều thầm run rẩy, ít nhất những tên thuộc hạ trước mặt đều cúi đầu không dám nhìn anh.
Lâm Tố Tâm lại không cảm thấy sợ một chút nào, bởi vì cô biết rằng Hạ Minh Tuyên sẽ không bao giờ phát giận với cô.
Chằng qua, người đàn ông này đã trở nên thần thần bí bí kể từ ngày hôm qua. Có phải anh đã nói chuyện với ai đó ở cửa vào sáng sớm về vụ nổ ngày hôm qua không?
Lâm Tô Tâm bất giác đi tới cửa, muốn nghe Hạ Minh Tuyên đang nói chuyện gì.
Tuy nhiên, Hạ Minh Tuyên cũng cảm thấy vừa rồi mất bình tĩnh, vì sợ làm phiền Lâm Tố Tâm đang ngủ trong phòng nên mới hạ giọng.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7112-lam-to-tam-nhap-vien-roi.html.]
Lâm Tố Tâm lắng nghe một lúc lâu, nhưng một câu hoàn chỉnh cũng nghe không được. Đúng lúc này, cửa đột nhiên bị đẩy vào.
Vì cô đang bám sát vào cửa chăm chú lắng nghe, cô không nghĩ rằng sẽ có người vào. Thêm vào đó, chân cô đang bị bong gân, đang quấn băng gạc, cô ấy không thể đứng vững được. Chỉ cần một cú đẩy, cô đã mất thăng bằng và ngã về phía sau .
“Em tỉnh lại lúc nào? Lại còn chạy lung tung? Anh không phải kêu em ngoan ngoãn nằm trên giường sao?"
Cậu ba Hạ kịp thời ôm lấy eo cô, đỡ lấy thỏ con suýt ngã, đồng thời giáo huấn cho cô một trận.
Lâm Tô Tâm nhếch miệng nói: "Ai bảo anh nói chuyện lén lút với người khác ở bên ngoài! Các anh đang nói chuyện gì vây?”
Hạ Minh Tuyên bế cô lên, đặt cô trở lại trên giường, đồng thời thở dài, "Là chuyện liên quan đến em."
“Chuyện có liên quan đến em sao anh làm gì lại nói chuyện sau lưng em? Ngày hôm qua không phải anh nói sẽ nói cho em biết sao?" Lâm Tô Nhiễm trừng mắt nhìn anh, đôi môi ửng hồng hơi phồng ra, ánh mắt mang theo của sự không hài lòng.
Đôi mắt của cậu ba Hạ rơi xuống môi cô, anh cúi xuống và hôn cô.
“Này!” Cô còn đang tra hỏi anh, tại sao người đàn ông này lại đột nhiên dùng miệng tấn công rồi?
Tuy nhiên, cô chưa kịp nổi giận thì cậu ba Hạ đã đứng thẳng dậy và nói: "Anh có việc cần giải quyết, buổi chiều anh sẽ quay về. Em có thể làm bất cứ điều gì em muốn trong biệt thự, nhưng đừng rời khỏi bệnh viện. .Điều là vì sự an toàn của em. Phải nghe lời, biết không?”
Biết cái quỷ ấy!
Lâm Tô Tâm trừng mắt nhìn anh một cách hung tợn, nhưng anh lại cười một cách nham nhở, xoay người đi ra ngoài cửa.