Mới chỉ thoáng nhìn qua, Hạ tam thiếu có chút hoảng hốt.
Cô mặc một chiếc váy biểu diễn được sản xuất riêng, váy dài quết đất, phiêu phiêu giống như tiên nữ. Trên mặt mặc dù trang điểm kỹ càng như không có vẻ thô tục, mà giống như điểm hoa đúng chỗ, khiến khuôn mặt của cô thanh lệ thoát tục, vô cùng khí chất.
Đây không phải lần đầu tiên Lâm Tố Tâm trang điểm kỹ càng như vậy. Lần trước, khi Hạ tam thiếu đưa cô tới dự buổi các vũ hội hào môn, cô cũng đã trang điểm qua. Lễ phục tham dự của các buổi vũ hội đó cũng là đặt riêng cho cô, so với trang phục biểu diễn còn đắt hơn. Chưa kể trang sức mà cô đeo cũng có giá trị liên thành, tương xứng với thân phận của cô.
Nhưng mà lúc này, trên người Lâm Tố Tâm cũng không mang nhiều trang sức, nhưng mà so với những lần trước đó, lại khiến Hạ Minh Tuyên say mê…
Có lẽ là bởi vì…
Vào giờ phút này, trên người Lâm Tố Tâm có một sự tự tin khó có thể hình dung hết. Cái cô nhóc bình thường mà quật cường này, hiện giờ đã là một thiên hậu xinh đẹp xuất chúng của giới âm nhạc. Hiện giờ, cũng chính là thời khắc cô xuất hiện trước công chúng.
Lúc Lâm Tố Tâm đi ra tới, cô cũng có chút khẩn trương.
Nhưng mà, lúc nhìn thấy vẻ say mê không thể che giấu trong mắt Hạ Minh Tuyên, sự lo lắng trong lòng của cô lặng lẽ biến mất, khóe môi cong lên, lộ ra một ý cười.
Hạ Minh Tuyên bị nụ cười tươi của cô hấp dẫn, đi tới trước mặt cô, trước mắt mọi người, ôm cô kéo vào trong lòng.
Lâm Tố Tâm nhanh tay lẹ mắt chặn miệng anh lại nói: “Không được hôn linh tinh!”
Hạ tam thiếu tái mặt một chút, trừng mắt nhìn cô gái nhỏ trong lòng nói: “Em đúng là biết phá hỏng bầu không khí thân mật a!”
Lâm Tố Tâm cong khóe miệng cười nói: “Hứ, còn không phải do anh muốn làm chuyện xấu sao? Em còn không hiểu anh sao? Được rồi, mau buông em ra, mọi người đã gọi em lên sân khấu rồi!”
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6992-san-khau-cua-co.html.]
Trước khi Lâm Tố Tâm xuất hiện trên sân khấu, MC đã ra trước một bước, trổ tài hoạt náo một phen.
Màn hình lớn đặt ở phía ngoài sân vận động cũng đang phát một đoạn video về quá trình hoạt động và những thành tựu quan trọng của Sabrina trong bốn năm qua. Trong đoạn ghi hình được phát sóng đó vẫn có những hình ảnh lẻ tẻ về cô trong cuộc sống, có hình ảnh cô đang chơi đàn dương cầm, viết lời bài hát, ghi âm… Nhưng mà, tất cả những hình ảnh đó đều không quay thẳng mặt.
Sau khi đoạn video được chiếu xong, giọng của MC lại vang lên giữa sân khấu.
“Bốn năm nay, tiếng hát của Sabrina đã làm bạn với chúng ta trong mỗi thời khắc vui sướng hay bi thương, hôm nay, mọi người đều sẽ biết được, nữ thần Sabrina của chúng ta rốt cuộc là một người như thế nào. Hiện giờ, đáp án sẽ được công bố…”
MC ngừng lại một chút, cả sân vận động chợt ngưng lại theo người MC…
Rồi, một loạt tiếng hô vang tên của cô vang vọng khắp sân vận động, ánh đèn flash cùng đèn huỳnh quang chiếu sáng đến chói mắt.
“Sabrina! Sabrina! Sabrina!”
Tiếng gọi vang tên cô kéo dài không dứt.
Hạ tam thiếu cúi đầu, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô gái nhỏ trong lòng, nhẹ nhàng buông tay.
Lâm Tố Tâm mỉm cười với anh, sau đó xách làn váy chậm rãi đi về phía sân khấu.
Ở giữa sân vận động, tiếng gọi vang dội cùng tiếng hét lên vì vui sướng của khán giả quả thực khiến màng nhĩ mọi người chấn động.
Hạ tam thiếu đứng dựa ở cửa tại vị trí dễ quan sát sân khấu nhất, từ trên cao nhìn xuống, lẳng lặng nhìn Lâm Tố Tâm đi tới sân khấu, nhìn cô ưu nhã tự nhiên mà xoay người, nhìn cô nở những nụ cười tươi tắn.
Con thỏ của anh, bất tri bất giác đã trở thành một thiên hậu chân chính.