Cô gái kia nghiêng đầu nhìn cô đột nhiên lớn tiếng kêu lên: “A, cô… cô không phải là Lâm… Lâm Tố Tâm chứ?”
Lâm Tố Tâm không ngờ cô ta có thể nhận ra cô, vội vàng nhìn lại vài lần, thì thấy có chút quen mắt hỏi lại: “Cô không phải là… Tô Đường chứ?”
Cô gái kia nở một nụ cười kia ngạo: “Không sai, chính là tôi. Từ sau khi giám đốc Từ rời khỏi giải trí Băng Toản, chúng ta chưa gặp lại nhau.”
Lâm Tố Tâm nhìn thấy cô ta, có chút không ngờ tới.
Tô Đường là người cùng vào Thực tập sinh với cô ở Băng Toản. Trước đó, chính là người dẫn đầu của nhóm ca sỹ, nghe nói là có hy vọng xuất đạo làm ca sỹ nhất, hơn nữa, cha cô ta là một trong những lãnh đạo cấp cao của Băng Toản, rất có tiềm lực, có thể nói là tiền đồ vô lượng.
Lúc Phùng Tư Tư ở Băng Toản, tuy là cũng thuộc nhóm trên của tổ ca sỹ nhưng so với Tô Đường đúng là kém xa.
Còn với Lâm Tố Tâm thì càng không phải nói. Lúc ấy cô vẫn luôn là ở tổ Sáng tác, không phải người của tổ ca sỹ, nhưng mà cô lại là người có giọng tốt, thành tích về hát cũng tương đối cao cho nên Tô Đường vẫn luôn không vừa mắt đối với cô.
Lúc ấy ở Băng Toản, mọi người cạnh tranh kịch liệt.
Mê Truyện Dịch
Nhưng mà, sau khi Lâm Tố Tâm cùng Phùng Tư Tư chuyển tới giải trí Quang Hi cũng đều có tiền đồ tốt, các cô cũng không có liên hệ với những bạn học trước đây.
Thật không ngờ, nhiều năm trôi qua, lại đụng mặt ở nơi này.
Lâm Tố Tâm thấy là người quen thì khách khí nói: “Tô tiểu thư, nhiều năm không gặp, cô càng ngày càng xinh đẹp, sự nghiệp hẳn cũng vô cùng thuận lợi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6922-nguoi-moi-gay-roi.html.]
Vừa rồi, lúc mới đầu cô không nhận ra Tô Đường không phải vì trí nhớ cô kém mà là bởi vì, Tô Đường so với trước đây không giống nhau.
Xinh đẹp thì đúng là xinh đẹp ra không ít, nhưng mà trông không được tự nhiên. Lâm Tố Tâm nhìn ra, cô ta đi phẫu thuật thẩm mỹ.
Tô Đường dường như lại không nhận ra ý tứ trong lời nói của cô, lại có chút tự đắc cười nói: “Đó là đương nhiên. Hẳn cô cũng nghe nói, năm ngoái tôi thuận lợi xuất đạo ở Băng Toản, đã phát hành được 2 album, thành tích vô cùng tốt, bán được hơn 20 vạn bản. Băng Toản đã đầu tư cho tôi không ít tiền, lại còn bảo tiền bối Nguyên Triết Vũ giúp tôi mở rộng thị trường.”
Lâm Tố Tâm chớp chớp mắt gật đầu nói: “A, cũng không tệ lắm a, chúc mừng cô.”
Thực tế, Lâm Tố Tâm cảm thấy thành tích hai album chỉ bán được tổng cộng 20 vạn bản nào có đáng khoe.
Rốt cuộc, đĩa nhạc của Lâm Tố Tâm bán ra, ước tính khoảng 200-300 vạn bản, so với con số 20 vạn bản này, đương nhiên không bằng số lẻ của cô.
Nhưng mà, cô cũng hiểu, thành tích này với người mới mà nói đã là không tồi, cho nên cô vẫn thực lòng khách khí nói một câu khích lệ.
Nhưng mà, những lời này chui vào tai Tô Đường thì khiến cô ta không thoải mái.
Cái gì mà “cũng không tệ lắm”, cái cô Lâm Tố Tâm này có biết đây là thành tích xuất sắc thế nào không? Một người mới xuất đạo một năm trước, doanh số đĩa nhạc đã nằm trong top 10, điều này chứng minh cô ấy là một người mới có tiềm lực!
Nếu là người khác đã sớm tung hô cô ta lên mây. Nhưng mà Lâm Tố Tâm không có phản ứng gì.
Như vậy là không tôn trọng tiền bối, khó trách tới giờ còn chưa có xuất đạo.
Trong mắt Tô Đường hiện lên vẻ khinh thường, vênh mặt kiêu ngạo nói: “Lâm Tố Tâm, hiện giờ sao cô lại kém đến vậy chứ? Nhớ năm đó, cô chính là người xinh đẹp nhất trong số chúng tôi, thế mà hiện giờ, trong khi những người cùng lứa đã có vài người xuất đạo, cô vẫn ở hậu trường chỉnh nhạc?”