Hiện giờ…
Ánh mắt Hạ Minh Tuyên nhàn nhạt nhìn mọi người trong hội trường, hài lòng khi nhìn thấy vẻ khiếp sợ cùng kính sợ của họ. Từ hôm nay trở đi, sẽ không còn ai dám khiêu khích con thỏ con nhà anh nữa.
Mãi cho đến khi giai điệu thứ ba bắt đầu mới có người kéo ra sàn nhảy, bắt đầu khiêu vũ.
Hạ Minh Tuyên ôm Lâm Tố Tâm nhảy mấy điệu, sau thấy cô có chút mệt thì đưa cô ra khỏi sàn nhảy, cùng đi tới khu vực nghỉ ngơi ăn uống.
“Bảo bối, có mệt không?”
Hạ Minh Tuyên định giống như ngày thường bóp chân cho cô. Nhưng Lâm Tố Tâm nhanh tay vỗ vào tay anh nói: “Không có việc gì, em ngồi một lát là được. Anh… anh không được sờ lung tung.”
Hạ Minh Tuyên cười nói: “Oan cho anh quá vợ. Anh chỉ muốn giúp em massage một chút thôi, em lại làm như anh muốn ăn đậu hũ của em vậy. Em đang bôi nhọ chồng em, khiến anh vô cùng đau lòng…”
Lâm Tố Tâm mở to mắt nhìn anh không chớp.
Thời gian này, bởi vì cô phải diễn tập mỗi ngày, một ngày ở trong phòng tập vũ đạo vài tiếng đồng hồ, cho nên mỗi lần về đến nhà đều cảm thấy eo đau chân mỏi, có hôm còn chuột rút.
Hạ tam thiếu mỗi ngày đều lấy cớ massage cho cô mà tranh thủ động tay động chân. Nhưng mà phải công nhận, trình độ massage của Hạ tam thiếu rất cao, mỗi ngày được anh massage xong thì cô cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Nhưng mà, người đàn ông này luôn không an phận, mỗi lần massage thì sờ khắp mọi chỗ, dẫn đến, massage xong thì cô lại còn mệt hơn.
Lâm Tố Tâm trừng mắt nhìn anh, dáng vẻ phòng bị khiến Hạ Minh Tuyên chột dạ.
Anh cúi đầu hôn lên má Lâm Tố Tâm một cái, “Bảo bối, chân em mỏi rồi, nghỉ ở đây một lát, anh đi lấy đồ ăn cho em, anh nhớ rõ trước kia món em thích nhất trong nhà ăn của trường là món Blueberry Mousse, có muốn ăn một miếng không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6871-kieu-ngao-den-vay.html.]
Lâm Tố Tâm gật gật đầu, nói thêm: “Em còn muốn một ly nước cam!”
Hạ Minh Tuyên lại hôn nhẹ và má cô rồi xoay người đi lấy.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm ngồi trên ghế, đưa mắt nhìn quanh.
Vốn dĩ Phùng Tư Tư cũng muốn tới, nhưng mà từ lúc mang thai, Ân Chính Lăng liền không đồng ý cho cô đi đâu, lần này cũng vậy, kiên quyết không đồng ý cho cô tới đây. Vì thế Phùng Tư Tư tức giận đến đánh anh một trận, khiến Ân lục thiếu vội vàng giả vờ đáng thương cầu xin vợ đại nhân giơ cao đánh khẽ, nhưng kiên quyết không chịu đồng ý.
Lâm Tố Tâm nhớ tới cảnh đó thì khóe miệng cong lên.
Đúng lúc này, có người đi tới bên cạnh cô, lên tiếng chào hỏi: “Xin chào Lâm học tỷ.”
Lâm Tố Tâm ngẩn ra, quay đầu lại nhìn thì thấy đứng trước mặt cô có một thiếu nữ mặc trang phục dạ hội quý giá, trông còn có vẻ chưa thành niên, khuôn mặt còn non nớt nhưng cũng đã có những nét xinh đẹp.
Điểm mấu chốt là, Lâm Tố Tâm cảm thấy cô gái này có chút quen mắt, giống như là… lúc hai người bắt đầu vào hội trường, cô ta là một trong những cô gái chờ đón Hạ tam thiếu ở cửa.
Cô gái đứng trước mặt Lâm Tố Tâm, còn Lâm Tố Tâm ngồi nên thấp hơn cô ta nhiều, mà cô gái còn hơi nâng cằm lên, dáng vẻ cao ngạo, vừa nhìn đã thấy rõ là thiên kim tiểu thư của một gia đình giàu có.
Lâm Tố Tâm có chút buồn cười, khóe miệng cong lên.
Không phải cô gái này tới điều tra chứ?
Trường hợp này, năm sáu năm trước cô đã trải qua.
Cô cũng đã từng là một thiếu nữ vị thành niên 16-17 tuổi, đối mặt với một thiên kim tiểu thư thích Hạ tam thiếu, chỉ cảm thấy mình không đủ tự tin, tuy rằng bề ngoài nhanh mồm dẻo miệng, tư thái lạnh lùng cao ngạo, không hề mất đi thế thượng phong, nhưng sâu trong nội tâm lại vẫn tồn tại chút lo lắng sợ hãi, nếu thân phận của cô ta thật sự quan trọng, Hạ Minh Tuyên sẽ không làm chỗ dựa cho cô.