Hạ Minh Tuyên có chút không vui, nhưng không biểu hiện ra mặt, chỉ nói: “Mẹ, con và Tố Tâm hơn đã hẹn hò hơn năm năm rồi, bốn năm trước bọn con đã định kết hôn rồi, nếu không phải vì chuyện trong nhà làm chậm trễ, nói không chừng mẹ đã được bế mấy đứa cháu rồi……”
Lâm Tố Tâm vốn đã tự nhủ phải bình tĩnh, nhưng nghe thấy Hạ Minh Tuyên lại bắt đầu nói xằng bậy, không nhịn được lại đá cho anh một cái dưới gầm bàn.
Hạ Minh Tuyên đành phải ngừng lại và quay về chủ đề chính: “Tóm lại, chúng con kết hôn vào lúc này đã là rất muộn rồi, có rất nhiều người theo đuổi Tố Tâm, con cũng không yên tâm, vẫn nên đăng ký sớm chút, giúp mẹ trói con dâu lại. Nếu nói thời gian gấp rút thì cũng có một chút, vì vậy chúng con dự định sẽ hoãn hôn lễ một thời gian.”
Hạ Đình Quân không có ý kiến, ngược lại còn cảm thấy khá buồn cười, con trai ông muốn trói chặt con dâu vội vàng như vậy, dáng vẻ này rất hiếm thấy, thật hiếm có lúc anh cũng cảm thấy bất an……
Nhưng bà Hạ lại rất lo lắng, bà không ngờ tiến độ của cậu ba Hạ lại nhanh như vậy, đây mới là lần đầu đưa Lâm Tố Tâm về nhà, còn chưa ngồi ấm m.ô.n.g đã muốn đi đăng ký rồi?
Một khi đăng ký kết hôn rồi, bất luận có tổ chức hôn lễ hay không, quan hệ hôn nhân giữa hai người đã được xác lập rồi, đến lúc đó phía Lâm Tố Tâm xảy ra chuyện gì, Hạ Minh Tuyên đều không thoát được, lúc đó có hối hận thì cũng không kịp nữa!
Tuy nhiên, không chờ đến lúc bà nói gì, Hạ Minh Tuyên đã dứt khoát đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
“Cha, mẹ, bọn con ăn xong rồi, con đưa Tố Tâm ra vườn hoa đi dạo, thăm quan một chút.”
Hạ Đình Quân gật đầu.
Hạ Minh Tuyên nắm lấy cổ tay Lâm Tố Tâm, đưa cô rời khỏi bàn ăn.
Hai người dạo một vòng quanh vườn hoa, còn hôn trộm trong góc tối không có người, đến gần mười giờ mới về lâu đài.
Buổi tối, Hạ Minh Tuyên rất hiếm khi không quấy rầy chú thỏ của mình, mà để cho cô ngủ giấc một ngon lành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6772-voi-vang-quyet-dinh-nhu-vay.html.]
Ngày mai phải đi đăng ký kết hôn, là một ngày trọng đại, nếu như hại Lâm Tố Tâm không có tinh thần, sắc mặt không tốt, chắc sẽ bị chú thỏ thẹn quá hóa giận hung hăng cào cấu? Vẫn nên nhịn một ngày……
Mặc dù thay đổi giường, thay đổi môi trường, nhưng do hơi thở của người đàn ông bên cạnh quen thuộc như vậy, khiến Lâm Tố Tâm tràn đầy cảm giác an toàn nên rất nhanh cô liền chìm vào giấc ngủ.
Buổi sáng hôm sau, khi cô tỉnh dậy thì trời đã sáng trưng rồi.
Hạ Minh Tuyên không có trong phòng, hơn nữa nửa ga giường chỗ anh ngủ đã lạnh rồi, chứng tỏ anh đã dậy từ lâu.
Lâm Tố Tâm nhanh chóng đánh răng rửa mặt, chạy ra khỏi phòng tìm anh.
Sau khi tìm một vòng vẫn không tìm thấy, Lâm Tố Tâm đành phải kéo một người giúp việc đi qua để hỏi.
Người giúp việc trả lời: “Gia chủ đang ở trong phòng vẽ của ngài ấy, chính là phòng phía trước. Tuy nhiên, gia chủ không thích bị người khác quấy rầy khi đang vẽ, cô có thể qua phòng ăn ăn sáng trước.”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm gật đầu và đi đến phòng vẽ.
Từ lâu cô đã nghe nói Hạ Minh Tuyên có một phòng vẽ ở nhà, luôn rất tò mò muốn đến xem, lần này vừa hay có cơ hội.
Về những gì người giúp việc nói…… Thư phòng bình thường Hạ Minh Tuyên làm việc, cô cũng tùy ý ra vào, huống chi chỉ là một phòng vẽ? Cô hoàn toàn không coi là vấn đề gì to tát.
Khi bước đến cửa phòng vẽ, cô thấy cửa phòng khép hờ và không đóng chặt.
Cô đang định đẩy cửa đi vào dọa người đàn ông đó một cái, nhưng vào giây phút cô bước tới, cô chợt nghe thấy tiếng tranh luận từ trong phòng.
“Minh Tuyên, tại sao con nhất định phải lấy Lâm Tố Tâm? Rõ ràng con biết gia thế của con bé…… không phải mẹ nói con, chỉ là gia đình con bé phức tạp như vậy, mẹ sẽ không đồng ý cho hai đứa kết hôn.”