Hạ Minh Tuyên lặng lẽ nhìn ông, điềm tĩnh nói: “Người con nhìn trúng, đương nhiên là tốt rồi.”
Biểu cảm trên mặt anh tuy không thay đổi, nhưng sự dương dương tự đắc trong giọng điệu hoàn toàn không thể che giấu được.
Hạ Đình Quân sững sờ, sau đó bật cười, cậu con trai này của ông thực sự tự tin và bá đạo hơn ông lúc trẻ nhiều, không bao lâu nữa anh sẽ hoàn toàn vượt qua ông và trở thành người đứng đầu chân chính của nhà họ Hạ.
Thật sự khiến cho lão già là ông tám phần vui mừng, còn có hai phần xót xa…… Chớp mắt, cậu bé đáng yêu đó đã lớn như vậy, giỏi giang như vậy rồi, sắp cưới vợ rồi, ông cũng già rồi……
Lâm Tố Tâm đỏ mặt sau khi nghe những lời dương dương tự đắc của Hạ Minh Tuyên. Nói như vậy trước mặt cha mẹ có thích hợp không!
Cô không nhịn được lén lút đá người đàn ông dưới gầm bàn, Hạ Minh Tuyên đau đớn, quay đầu nhướng mày với cô, cho cô một ánh mắt “buổi tối cứ chờ xem”, còn đặt một thìa lớn gan heo mà cô ghét nhất vào bát của cô.
Lâm Tố Tâm trừng mắt nhìn anh, gắp gan heo, nhét lại vào bát của anh.
Hạ Minh Tuyên dứt khoát gắp trực tiếp vào miệng cô, muốn đút cho cô.
Lâm Tố Tâm nhanh chóng nghiêng đầu tránh đi.
Hạ Minh Tuyên vẻ mặt nghiêm túc, lời lẽ nghiêm khắc nói: “Bé con, đừng kén ăn, cái gì cũng phải ăn một chút.”
“Em……” Lâm Tố Tâm vừa mở miệng liền bị nhét vào một miếng gan heo, nhưng ở trước mặt mọi người lại ngại nhổ ra, đành phải cố gắng nuốt xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6771-voi-vang-quyet-dinh-nhu-vay.html.]
Bà Hạ ngồi bên phải hai người, nhìn đôi trẻ liếc mắt đưa tình trên bàn ăn lại càng thêm khó chịu.
Nhưng Hạ Minh Tuyên đã chú ý đến ánh mắt của bà, bình tĩnh nhìn qua, ánh mắt đó có ẩn ý sâu xa, lập tức khiến bà Hạ nhận ra rằng con trai mình đã nhìn ra suy nghĩ của bà, biết rằng bà không tán thành hôn sự của hai người!
Mê Truyện Dịch
Bà cũng biết tính của Hạ Minh Tuyên, bà phản đối cũng không sao, nhưng nếu bà khiến Lâm Tố Tâm ngại ngùng ở đây thì con trai nhất định sẽ rất tức giận.
Hơn nữa, Lâm Tố Tâm cũng được coi là con gái người bạn cũ của bà, nên chắc chắn bà sẽ không làm cô mất mặt trên bàn.
Bà Hạ gượng cười nói: “Tố Tâm à, có phải con không thích ăn gan heo không?”
Lâm Tố Tâm ngừng động tác, ngại ngùng cười nói: “Vâng……. Con không thích lắm, tất cả các loại nội tạng con đều ít ăn.” Thật sự…… đều tại Hạ Minh Tuyên! Các trưởng bối đều đang trên bàn ăn, anh lại trêu chọc cô như vậy, hại cô mất mặt, người đàn ông này thật xấu xa!
Bà Hạ thấy Lâm Tố Tâm khi cười còn có hai núm đồng tiền duyên dáng, trông vô cùng ngọt ngào thuần khiết, trong lòng cũng thấy đáng tiếc. Rõ ràng là một cô gái rất đáng yêu, tại sao lại là gia đình đó?
Bà cười nói: “Tố Tâm, con không thích ăn gan heo thì đừng ăn, thứ đó là đàn ông họ Hạ bọn họ thích ăn, bác cũng không ăn. Bác nghe nói con thích ăn đồ ăn có vị chua ngọt nên đã đặc biệt bảo đầu bếp làm món cá chua ngọt, con thử xem có ngon không? Còn có ức vịt, là món tủ của vị đầu bếp người Pháp mà nhà chúng ta mời đến, con cũng thử xem.”
Lâm Tố Tâm cảm ơn, nhanh chóng từ bỏ cuộc chiến với gan heo, lao vào vòng tay của cá chua ngọt.
Bữa ăn này diễn ra rất hòa thuận và thân mật, cho đến khi ăn xong, Hạ Minh Tuyên mới ném ra trái b.o.m nặng ký, trực tiếp tuyên bố trên bàn ăn: “Cha, mẹ, chắc hai người cũng biết rằng con và Tố Tâm đã dự định kết hôn từ lâu, hôm nay hai người cũng đã gặp cô ấy rồi, cho nên ngày mai chúng con sẽ đi đăng ký kết hôn.”
Hai vợ chồng Hạ Đình Quân đều rất bất ngờ.
Bà Hạ còn buột miệng nói ra: “Cái gì? Nhanh như vậy sao? Kết hôn là một việc trọng đại như vậy, các con vội vàng quyết định như vậy sao?”