Thỏ con thích chỗ này như vậy, sau này chắc sẽ sẵn sàng cùng anh đến thăm cha mẹ nhỉ?
Lâm Tố Tâm quay đầu lại nói: “Bác trai bác gái sống ở đây sao?”
Hạ Minh Tuyên gật đầu nói: “Đúng vậy, thật ra khi còn nhỏ em cũng đã tới đây, em còn nhớ không?”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm chớp mắt nói: “Đúng rồi, hình như em chút có ấn tượng, có phải trước đây chúng ta đã từng chơi ở kia không?” Cô chỉ vào một bãi cỏ ven hồ cách đó không xa, “Em còn nhớ, em vất vả tết một vòng hoa, kết quả bị lời ngon ngọt của anh lừa mất!”
Hạ Minh Tuyên cong khóe miệng.
Thực ra vừa rồi ngay khi vừa nói ra, anh liền cảm thấy có chút không đúng, dù sao Lâm Tố Tâm là trùng sinh, mặc dù có những ký ức trước đó, thì theo Hạ Minh Tuyên thấy, cô và tiêu nha đầu lúc trước rõ ràng là một người, nhưng bản thân Lâm Tố Tâm hình như không đồng tình với điểm này, vì vậy, anh khá lo lắng Lâm Tố Tâm nghe câu này sẽ không vui.
Kết quả là cô không có phản ứng gì cả, hơn nữa còn nhớ rất rõ chuyện lúc nhỏ của hai người.
Hạ Minh Tuyên khẽ cười nói: “Anh trai thấy em đáng yêu nên mới trêu em, làm sao biết em lại để bụng tận hai mươi năm!”
Lâm Tố Tâm bị giọng điệu vô liêm sỉ của anh làm cho tức giận, phẫn nộ lao tới, đ.ấ.m anh một cái: “Không biết xấu hổ!”
Hạ Minh Tuyên cũng không tránh né, để cô khoa tay múa chân đ.ấ.m vào ngực, sau đó nhân lúc cô tiến lại gần, nắm lấy eo cô, ôm cô vào lòng và nói: “Được rồi được rồi, đừng nghịch nữa, chúng ta mau vào thôi, nếu không sẽ không kịp ăn tối!”
Từ sân bay đến cửa lâu đài cổ còn phải đi một quãng đường dài, xe của nhà họ Hạ đã đậu ở bên cạnh từ lâu, chờ hai người lên xe.
Hai người ngồi trên xe, trên đường Hạ Minh Tuyên còn giới thiệu cho Lâm Tố Tâm, sau đó Lâm Tố Tâm mới biết khu đất rộng lớn này đều là do nhà họ Hạ mua lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6741-chu-tho-gap-cha-me-chong.html.]
Chiếc xe dừng ở lối vào lâu đài cổ.
Một nhóm giúp việc và vệ sĩ đã đứng ở cạnh đài phun nước ở cổng, thấy hai người xuống xe, đồng thời hành lễ với họ.
“Gia chủ, cô Lâm, hoan nghênh trở về!”
Lâm Tố Tâm kinh ngạc trước sự phô trương long trọng như vậy, nhưng cô nhanh chóng bình tĩnh lại, chỉ nở một nụ cười tao nhã và khẽ gật đầu.
Hạ Minh Tuyên nghe thấy xưng hô của đám người giúp việc, âm thầm cau mày.
Anh rõ ràng đã nói với trong nhà là anh đưa phu nhân gia chủ tương lai về nhà, nhưng những người giúp việc này lại gọi thỏ con là cô Lâm……
Về lý mà nói, chắc không có ai sẽ làm trái lệnh của anh, trừ phi……
Cánh tay ôm lấy eo Lâm Tố Tâm của Hạ Minh Tuyên bất giác tăng thêm chút lực, Lâm Tố Tâm nhận thấy điều đó, ngạc nhiên quay đầu nhìn anh: “Anh yêu, anh sao vậy?”
Hạ Minh Tuyên vội vàng thả lỏng sức lực nói: “Không sao đâu bé con, nơi này sau này cũng là nhà của chúng ta, em có thích không? Anh định tổ chức đám cưới ở đây, trong lâu đài cổ có thể mở tiệc chiêu đãi hàng trăm bàn khách, tổ chức nghi lễ trên bãi cỏ kia thì sao?”
Lâm Tố Tâm đảo mắt nói: “Hừ, đừng có gài em, em vẫn chưa đồng ý tổ chức hôn lễ đâu!”
Mặc dù những gì Hạ Minh Tuyên nói khiến cô khá rung động, nhưng cô sẽ không bị dăm ba câu của Hạ Minh Tuyên lừa, nếu như cô gật đầu, nói không chừng ngày mai người đàn ông này sẽ gửi thiệp mời mất!
Bị Hạ Minh Tuyên đánh trống lảng như vậy, Lâm Tố Tâm cũng quên mất căng thẳng, được anh dẫn vào trong lâu đài.