Cậu ba Hạ âm thầm nuốt nước miếng, đang định nhào tới đè con thỏ ra ăn thì Lâm Tố Tâm bỗng nhiên chỉ chỉ cái sofa nhỏ trong góc phòng ngủ, nói: “Anh ngồi ở đó, em có lời muốn hỏi anh”.
Hạ Minh Tuyên nhìn Lâm Tố Tâm một chút, phát hiện khuôn mặt cô căng cứng, có vẻ không vui, không thể làm gì khác hơn là nghe lời qua đó ngồi.
Mê Truyện Dịch
Anh thoải mái dựa trên ghế salon, duỗi cái chân dài một cái, miễn cưỡng nói: “Bảo bối, em muốn hỏi gì? Ông xã tuyệt đối là biết thì sẽ nói, nói thì nói hết, tất cả đều thành thật khai báo hết”.
Lâm Tố Tâm hừ một tiếng, nói: “Người ngày hôm nay gây phiền phức cho bọn em ở bệnh viện chính là anh đúng không?”
Hạ Minh Tuyên nhún vai nói: “Không sai, em thông minh như vậy, chắc chắn đã sớm đoán ra”.
Lâm Tố Tâm lại nói: “Thế có phải anh đã nói hành tung của Tư Tư cho cậu sáu Ân biết không? Anh nói với anh ta thế nào?”
Hạ Minh Tuyên cười khan nói: “Con thỏ nhà anh quả nhiên là thông minh nhất, ngay cả cái này cũng biết? Quả thật anh đã gọi điện cho Ân Tiểu Lục, nhưng mà anh không nói gì cả, chỉ nói gần đây Phùng Tư Tư có đến bệnh viện khám ở khoa phụ sản, ngày hôm nay lại đến nữa, còn lôi bà xã của anh đi, hỏi cậu ta có cảm nghĩ gì thôi”.
“Thế anh ta có cảm nghĩ gì?”. Lâm Tố Tâm tò mò hỏi.
Hạ Minh Tuyên nói: “Anh cảm thấy cậu ta rất lo lắng cho Phùng Tư Tư, cậu ta nói cậu ta sẽ mua vé máy bay bay đến thành phố Tô Hải ngay lập tức, bảo anh trông chừng Phùng Tư Tư, đừng để cô ấy chạy lung tung”.
Lâm Tố Tâm “ồ” một tiếng, thầm nghĩ may mà mình thông minh, bảo Phùng Tư Tư chạy trốn trước rồi, nếu không…sẽ bị cậu sáu Ân bắt được mất.
Hạ Minh Tuyên thản nhiên liếc mắt nhìn cô, đã đoán được suy nghĩ bé nhỏ của cô, nhưng anh cũng không vạch trần cô, cũng không nói với cô là anh cũng đã chuẩn bị từ sớm, chung quanh các nhà ga, trạm thu phí, sân bay…của thành phố Tô Hải đều đã có người nằm vùng giám sát, Phùng Tư Tư rất khó chạy thoát.
Quên đi, nếu để con thỏ nhà mình biết, nói không chừng sẽ càng tức giận hơn, khoan nói đã, chờ Ân Chính Lăng đến cứ đổ hết chuyện này lên đầu anh ta là được. Dù sao anh cũng giúp Ân Chính Lăng nhiều như vậy, Ân Tiểu Lục gánh tội thay một tí giúp anh cũng là điều nên làm.
Hạ Minh Tuyên xấu bụng quyết định, ngoài miệng thì lại nói rất vô tội: “Bảo bối, em còn gì muốn hỏi không? Nhanh hỏi đi, em xem, đã sắp nửa đêm rồi, ngày mai còn phải đi làm nữa, có thể cho chồng em lên giường ngủ được không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6632-ke-hoach-a-ke-hoach-b.html.]
Lâm Tố Tâm nói: “Chờ đã, một vấn đề cuối cùng”.
Hạ Minh Tuyên hớn hở đáp: “Bảo bối hỏi đi”.
Lâm Tố Tâm nói: “Anh cảm thấy…cậu sáu Ân sẽ làm gì với Phùng Tư Tư?”
Hạ Minh Tuyên nhướn mày, sau đó lắc đầu nói: “Anh cũng không phải cậu ta, làm sao anh biết? Giữa hai người họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, không phải một cái báo cáo là có thể nói rõ, chúng ta chỉ là những người ngoài cuộc thôi”.
Lâm Tố Tâm cảm thấy anh nói đúng, nhưng lại thấy, nếu để Phùng Tư Tư nhìn thấy cậu sáu Ân, khó tránh khỏi sẽ kiến cô ấy tức cảnh sinh tình, nhất thời cảm thấy hơi khó xử.
Đúng lúc này, Hạ Minh Tuyên bỗng nhiên đứng dậy khỏi ghế salon, đi tới bên giường.
Lâm Tố Tâm cảnh giác nhìn anh, nói: “Anh muốn làm gì? Đi qua đó ngồi yên!”
Hạ Minh Tuyên nhếch môi một cái, cười nói: “Không phải em đã hỏi xong rồi sao? Vừa rồi đã nói là vấn đề cuối cùng rồi”.
Lâm Tố Tâm trừng anh: “Không có, đó là do em nghĩ sai, em còn một…không phải, rất nhiều vấn đề nữa!”
Hạ Minh Tuyên nhảy lên giường, đồng thời ôm eo Lâm Tố Tâm kéo vào lòng, sáp tới cần cổ cô, khẽ cười nói: “Bảo bối, vấn đề của em nhiều quá, trước tiên ngủ với chồng em đã, ngày mai anh lại tiếp tục trả lời”.
“Này, anh buông ra!”
Phản kháng vô hiệu.
Lâm nữ vương kiêu ngạo một ngày vẫn bị kỵ sĩ của cô ép khô.