Lâm Tố Tâm cũng không khỏi im lặng.
Vấn đề này thật sự rất khó trả lời, bởi vì ngay cả Lâm Tố Tâm cũng không tin là Ân Chính Lăng sẽ vì Phùng Tư Tư mà từ bỏ quyền thừa kế, bước ra khỏi nhà họ Ân.
Mê Truyện Dịch
Đừng nói là cậu sáu Ân, cho dù Hạ Minh Tuyên đứng trong cái thế lúng túng này, Lâm Tố Tâm cảm thấy anh cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ quyền thừa kế đâu.
Chẳng qua đối với cậu ba Hạ mà nói, anh có đủ thực lực và dã tâm, cho nên với điều kiện tiên quyết là nhất định sẽ không từ bỏ người con gái mình thích, anh sẽ âm thầm tích lũy, một khi tìm được cơ hội, anh nhất định sẽ trở lại làm vương giả.
Nhưng mà cậu sáu Ân thì không được tài giỏi như vậy, có rất ít sự lựa chọn mà anh ta có thể chọn, gia nghiệp và phụ nữ, chỉ có cơ hội chọn một trong hai, với tiền đề đó, rốt cuộc anh ta sẽ chọn thế nào, thật ra căn bản không có bao nhiêu người thấp thỏm chờ mong.
Lâm Tố Tâm không thể làm gì khác hơn là trấn an cô ấy: “Có lẽ mọi chuyện không tồi tệ như thế thì sao?”
Phùng Tư Tư lắc đầu nói: “Quên đi, mình cũng không muốn hại anh ấy, thật ra anh sáu Ân là một người rất rất dịu dàng, anh ấy cũng có rất nhiều chỗ bất đắc dĩ ở nhà họ Ân, dù sao cũng từng thật lòng thích anh ấy, nếu anh ấy sắp kết hôn rồi, mình cũng muốn chơi đẹp một chút, đừng vì chuyện cần em bé hay không mà làm khó coi như vậy. Hãy để mình quyết định thay anh ấy đi…”
Lâm Tố Tâm không cách nào phản bác cô ấy được, lặng thinh không nói.
Hai người im lặng khoảng hai phút, một y tá đi ra từ cửa phòng phẫu thuật, nhìn vào hồ sơ bệnh lý và nói: “Người tiếp theo, Phùng Tư Tư, xin hỏi cô Phùng có tới không?”
Phùng Tư Tư nhíu mày, cắn răng, nhét túi xách trong tay vào lòng Lâm Tố Tâm, lập tức đứng lên khỏi ghế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6621-duoc-minh-di.html.]
Lâm Tố Tâm gọi sau lưng cô ấy: “Tư Tư, cậu…”
Phùng Tư Tư không quay đầu lại, đi thẳng vào phòng phẫu thuật.
Lâm Tố Tâm biết, sự việc đến mức độ này thì đã không còn đường sống toàn vẹn rồi, thật ra ngay từ khi mới bắt đầu, chuyện này cũng không có gì là bất ngờ.
Một cô gái xuất thân bình thường lăn lộn trong giới nghệ sĩ, một cậu ấm xuất thân nhà giàu danh giá, đã có hôn ước, làm sao có thể tu thành chính quả được chứ? Bất kể là vì ai, em bé này cũng không thể giữ lại, bỏ nó đi mới đều có lợi cho cả hai người.
Tuy nói như vậy nhưng Lâm Tố Tâm vẫn rất lo lắng, phẫu thuật phá thai cũng là phẫu thuật, tổn thương rất lớn đối với thân thể, nhất định có nguy cơ xuất huyết nhiều dẫn đến tử vong, nỗi lòng lo lắng của cô không thể nào thả lỏng được.
Nhưng mà, trong lúc Lâm Tố Tâm đang thấp thỏm bất an thì bỗng nhiên, cửa phòng phẫu thuật lại mở ra lần nữa.
Bác sĩ mặc áo bloues trắng đi ra ngoài, mà theo sát anh ta chính là Phùng Tư Tư với vẻ mặt mờ mịt.
Lâm Tố Tâm quan sát hai người, vô thức nhìn thoáng qua điện thoại di động của mình – từ lúc Phùng Tư Tư vào phòng phẫu thuật cho đến bây giờ vẫn chưa đến mười phút, cuộc phẫu thuật này có làm nhanh quá không? Hơn nữa, nghe nói lúc phẫu thuật đều phải gây tê toàn bộ, nhưng trông Phùng Tư Tư vẫn rất tỉnh táo.
Lâm Tố Tâm vội vàng nghênh đón, hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy? Tư Tư, cậu phẫu thuật xong rồi?”
Bác sĩ nhìn thấy Lâm Tố Tâm thì vẻ mặt tỏ ra cung kính mấy phần, nói: “Cô chính là phu nhân Hạ mà viện trưởng đặc biệt nhắn nhủ?”
Lâm Tố Tâm sửng sốt, gật đầu.