Lâm Tố Tâm cảm thấy, Hạ Minh Tuyên nhất định đã gặp phiền phức gì rồi, hoặc là xảy ra hiểu lầm gì đó, nên mới có biểu hiện khác thường như thế.
Là một vị hôn thê tiêu chuẩn, cô hẳn là nên chủ động quan tâm sự thay đổi của vị hôn phu của mình, như thế mới có thể giúp duy trì mối quan hệ của họ.
Lâm Tố Tâm cảm thấy mình thật sự thấu hiểu lòng người, cho nên hôm nay khi ăn tối xong, cô chủ động cọ vào lòng cậu ba Hạ, mềm nhũn làm nũng: “Anh yêu, có phải gần đây tâm trạng anh không tốt không?”
Hạ Minh Tuyên cẩn thận vòng lấy eo cô, để cô thoải mái ngồi trong n.g.ự.c mình, nói: “Sao lại thế? Tâm trạng của anh rất tốt, bảo bối, sao em lại nghĩ như vậy?”
Lâm Tố Tâm chớp mắt, nói: “Thật sao?”
Hạ Minh Tuyên nhìn vào mắt cô, gật đầu.
Lâm Tố Tâm nhìn vẻ mặt chân thành của anh không giống như đang gạt cô, không khỏi cảm thấy kỳ lạ hơn, cô nghiêng đầu suy nghĩ một lát rồi nói: “Thế…có phải anh không thích em nữa không?”
Cậu ba Hạ không ngờ sẽ nghe thấy câu hỏi như vậy, không khỏi sửng sốt, nhìn vào ánh mắt lên án của cô gái nhỏ trong lòng, anh đột nhiên cảm thấy hơi buồn cười, người ta thường nói phụ nữ mang thai sẽ tương đối đa nghi, ra là thật à?
Anh cúi đầu hôn một cái lên gò má trắng nõn sáng bóng của cô, nhỏ giọng nói: “Làm sao có thể? Anh không thích em thì còn có thể thích ai? Lẽ nào anh đối xử với em không tốt sao? Vì sao em lại không có cảm giác an toàn? Hửm?”
Lâm Tố Tâm thừa dịp anh sáp lại gần thì thuận thế níu lấy cà vạt của anh, hơi ngửa đầu, l.i.ế.m một cái lên cái cằm cương nghị của anh, sau đó l.i.ế.m dọc xuống hầu kết của anh.
Hạ Minh Tuyên rõ ràng run lên một cái, cánh tay vòng trên eo cô vô thức siết chặt lại, một tay nâng cằm Lâm Tố Tâm, lập tức hôn lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6571-con-tho-khong-tim-khong-phoi.html.]
Vì mấy ngày qua cố ý kìm nén, Hạ Minh Tuyên càng không thể chịu nổi sự trêu chọc của cô, anh hôn tương đối sâu, còn ôm chặt con thỏ nhà mình trong lòng, vuốt ve một lúc lâu.
Lâm Tố Tâm chóng mặt dựa vào n.g.ự.c anh, không hề phản kháng mà chấp nhận sự xâm nhập của anh.
Nhưng mà mấy phút sau, cô lại đột nhiên bị đẩy ra.
Cậu ba Hạ ôm cô lên ghế salon, nhét đệm trước n.g.ự.c cô, sau đó ngồi dậy, định chạy trốn.
Lâm Tố Tâm đã chuẩn bị từ sớm rồi, cô lanh tay lẹ mắt níu lấy vạt áo sau lòi ra một nửa của anh.
Chút sức lực nhỏ nhoi của cô đương nhiên không thể nào thật sự đối chọi với người đàn ông này, nhưng cậu ba Hạ không nỡ khiến tay cô bị thương, cho nên khi cảm thấy cô kéo nhẹ áo của mình là anh lập tức dừng bước lại.
Lâm Tố Tâm bĩu môi, rất buồn bực nói: “Hạ Minh Tuyên, anh có ý gì?”.
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên không dám xoay người, rất sợ nhìn thấy con thỏ nhỏ quần áo xốc xếch là sẽ không kiềm chế được, không thể làm gì khác hơn là thấp giọng nói: “Bảo bối, em làm sao vậy? Vì sao không vui?”
“Anh còn hỏi em vì sao à!”. Lâm Tố Tâm trợn trừng mắt, nổi giận đùng đùng nói: “Hừ, gần đây anh bị gì thế, vì sao lần nào…lần nào…ừm, cứ đến một nửa là anh lại đẩy người ta ra? Thà tắm nước lạnh còn hơn là chạm vào em có đúng không? Anh ghét bỏ em có đúng không? Hay là anh có người khác rồi?”
Hạ Minh Tuyên xoay người, kinh ngạc nói: “Bảo bối, anh không phải…em không hiểu sao? Anh làm thế là vì…”
Lâm Tố Tâm nổi giận trợn trừng mắt, nhưng sự tức giận trong đáy mắt cũng có vẻ hấp dẫn người ta như thế, khiến Hạ Minh Tuyên không khỏi hơi thất thần.