Kết quả, lúc Phùng Tư Tư mở miệng, mọi chuyện lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô.
“Ừm…Tố Tâm, có một chuyện…ừm, mình cần cậu giúp một tay”. Phùn Tư Tư bưng chén trà ngồi trên ghế salon, bối rối một lúc lâu, cuối cùng mới quyết định mở miệng.
Lâm Tố Tâm nhìn cô ấy, hơi bất ngờ, nhưng cô cũng không suy nghĩ quá nhiều, chỉ cười nói: “Có việc cần mình giúp? Chuyện gì? Cứ việc nói, mình nhất định sẽ giúp đến cùng!”
Ở trong mắt Lâm Tố Tâm, Phùng Tư Tư có thể gặp vấn đề gì chứ? Không phải trong giới giải trí có người ức h.i.ế.p cô ấy, thì cũng là nhà họ Phùng có ai không hợp với cô ấy, đúng không? Chuyện này mà nhìn dưới góc độ của phu nhân nhà họ Hạ thì đều giải quyết rất dễ dàng, cho nên Lâm Tố Tâm nhanh chóng vỗ n.g.ự.c cam đoan.
Nhưng mà, trông Phùng Tư Tư vẫn rất do dự, nghẹn nửa ngày mới xem như đánh cược bằng mọi giá, nói: “Tố Tâm, mình…mình hình như…hình như mang thai rồi…”
Giọng của cô ấy rất nhỏ rất nhẹ, dường như khiến người ta không thể nào nghe được.
Lâm Tố Tâm tưởng mình nghe lầm, ngoáy ngoáy lỗ tai: “Cậu nói cái gì? Tư Tư, cậu lặp lại lần nữa đi?”
Phùng Tư Tư lúng túng, mặt đỏ rần, nhưng vẫn cao giọng nói: “Mình mang thai rồi, Tố Tâm…chuyện này thật sự rất bất ngờ, mình…mình không biết làm gì cả, cũng không dám tự đến bệnh viện kiểm tra, chỉ có thể tìm cậu giúp đỡ…”
Lần này Lâm Tố Tâm chắc chắn mình nghe rõ rồi, nhưng sự kinh ngạc của cô lại không hề giảm chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6532-thang-dan-ong-can-ba-kia-la-ai.html.]
Cô trợn trừng mắt, nói: “Chờ đã, ý cậu là…cậu nói cậu mang thai? Cậu có nhầm không? Kinh nguyệt tới chậm à?”
Phùng Tư Tư cúi đầu, lúng túng nói: “Kinh nguyệt chậm hơn nửa tháng rồi, trước đây luôn ghi hình, mình cũng không để ý, mãi cho đến khi trở về mình mới phát hiện có gì đó không đúng, sau đó mình đến tiệm thuốc mua que thử thai, kết quả là…”
Lâm Tố Tâm thật sự giật mình, nói: “Nghe nói tỉ lệ chính xác của que thử thai bây giờ rất cao, thế lẽ nào cậu thật sự…không đúng, sao mà được chứ? Không phải từ trước đến nay cậu không có bạn trai à? Sao cậu có thể mang thai được? Có nhầm chỗ nào không? Hay là cậu lén mình có bạn trai?”
Phùng Tư Tư cắn môi, không nói gì.
Lâm Tố Tâm ngẫm lại, lập tức hiểu, không khỏi nhíu mày lại, nói: “Không đúng, vì sao cậu mang thai, không tìm bạn trai cậu trước mà lại đi tìm mình, chắc chắn có vấn đề! Bạn trai cậu rốt cuộc là ai, tại sao lại thành ra như bây giờ, cậu nói nhanh!”
Mê Truyện Dịch
Phùng Tư Tư ủ rũ, viền mắt đỏ lên, nói: “Tố Tâm…cậu đừng hỏi nữa được không? Mình thật sự…thật sự, ài, được ròi, xảy ra chuyện này chỉ là một sự cố, mình cũng không phải…cũng không phải có bạn trai, anh ấy cũng không…không cố ý…”
Lâm Tố Tâm nghe cô ấy nói vậy thì sắc mặt cũng trở nên khó coi, nói: “Tư Tư, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Không phải bạn trai, sao cậu lại xảy ra quan hệ với anh ta? Cậu không có kinh nghiệm yêu đương, lẽ nào bị thằng cặn bã nào đó lừa? Cậu nói đi, mình đi lấy lại công bằng cho cậu!”
Phùng Tư Tư liều mạng lắc đầu, nói: “Không phải, không phải như thế, anh ấy không lừa mình, là mình tự nguyện! Chuyện này thật sự không thể trách anh ấy! Cậu đừng đi tìm anh ấy gây sự…”
Lâm Tố Tâm hung ác trợn mắt nhìn cô ấy, hận rèn sắt không thành thép, nói: “Cậu đã như thế rồi mà còn nói giúp cho thằng khốn đó? Mình rất nghi ngờ có phải cậu trở nên ngu ngốc hay không nữa! Không quan tâm cậu có tự nguyện hay không, bây giờ xảy ra chuyện như vậy, đương nhiên phải báo cho anh ta để anh ta chịu trách nhiệm chứ!”