Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 650:2 Em không phải cô ấy.

Cập nhật lúc: 2025-07-01 08:48:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Minh Tuyên nhìn lên mặt cô, đôi mắt to tròn bình thường sáng sủa mê người đó giờ đây đã tràn ngập uất ức, trông rất đáng thương, giống như con thú cưng bị người ta vứt bỏ vậy, vừa sợ hãi vừa vô cùng không cam lòng.

Anh lắc đầu, vội vàng đứng dậy đi tới bên cạnh cô, đưa tay nắm bả vai cô, nói: “Dọn đi? Dọn đi đâu? Đây là ký túc xá của em, không phải nhà anh, em quên rồi sao?”.

Lâm Tố Tâm sực nhớ ra, sửa lại: “Thế thì anh…anh…”

Cô bối rối một lúc lâu, vẫn không thể nói “anh dọn ra ngoài đi”.

Mê Truyện Dịch

Hạ Minh Tuyên muốn đuổi cô đi, cô cũng không còn cách nào, dù sao cũng là cô lừa dối trước, cô cũng quả thật cảm thấy chột dạ nhụt chí, nhưng mà, bảo cô đuổi cậu ba Hạ ra ngoài, cô thật sự không nỡ.

Hạ Minh Tuyên thấy cô như thế, đáy lòng chợt mềm mại, đưa tay ra kéo cô vào lòng.

Lâm Tố Tâm hoảng hốt, ngẩng đầu nói: “Sao anh…ưm!!”

Hạ Minh Tuyên nắm lấy cằm cô, hôn lên cánh môi đỏ thắm như anh đào kia, ban đầu anh vô cùng gấp gáp, nhưng dần dần trở nên dịu dàng, dùng sự nhẹ nhàng an ủi cô, động tác cẩn thận nâng niu đó khiến Lâm Tố Tâm suýt nữa rơi nước mắt.

Cho đến khi người con bái bé nhỏ trong n.g.ự.c hóa thành một vũng nước, mềm oặt dựa vào người anh, Hạ Minh Tuyên mới thả bờ môi cô ra, nhưng sức mạnh trên tay không hề giảm chút nào, vẫn ôm chặt người ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6502-em-khong-phai-co-ay.html.]

Lâm Tố Tâm dựa vào lồng n.g.ự.c cắn rắn săn chắc của anh, nghe giọng anh trầm thấp vang lên bên tai:

“Bảo bối, anh nghĩ em hiểu lầm anh rồi. Sao em lại cảm thấy…người anh thích chính là cô bé con anh biết khi còn bé chứ? Quả thật, anh và cô ấy có một đoạn hồi ức thanh mai trúc mã, lúc còn bé cô ấy cũng quả thật rất đáng yêu…”

Cảm thấy con thỏ nhỏ trong n.g.ự.c bất an giật mình, Hạ Minh Tuyên nhanh chóng bổ sung: “…Nhưng mà, có đáng yêu đi nữa cũng là con nít mà? Anh cũng đâu yêu trẻ con, sao anh có thể thích một cô bé năm sáu tuổi được chứ?”

Lâm Tố Tâm nghe xong thì ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt to tròn lung linh vụt sáng, trông vừa ngoan vừa đáng yêu: “Nhưng mà, lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, anh nói anh là vị hôn phu của em, còn nhất quyết đưa em về nhà, bởi vì…anh xem em thành cô ấy!? Cho nên mới như vậy…”

Hạ Minh Tuyên dở khóc dở cười nhìn vị hôn thê bé nhỏ có khả năng tưởng tượng phong phú của mình, trong lòng thầm than, con nhóc này quả nhiên thiếu cảm giác an toàn nghiêm trọng, suy nghĩ quá nhiều, hơn nữa luôn nghĩ về góc độ bi quan của vấn đề.

Anh nhéo khuôn mặt cô, hỏi: “Sao em không ngẫm lại, có lẽ anh chỉ vừa gặp đã yêu em, cho nên mới nhất quyết giữ em lại. Bởi vì em từ chối yêu cầu của anh nên anh mới tự xưng là vị hôn phu của em, không còn cách nào, chỉ muốn ở chung với em thật nhiều mà thôi”.

Lâm Tố Tâm chẳng những không vui, ngược lại càng thêm uất ức, cô sờ lên khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ của mình, chần chừ nói: “Vừa gặp đã yêu? Cho nên…đều là vì vẻ bề ngoài à!? Nhưng mà, anh biết không? Thật ra em cũng không trông như thế này đâu, nếu anh nhìn thấy em của kiếp trước, anh sẽ không…sẽ không thèm liếc nhìn em lấy một cái…”

Hạ Minh Tuyên khẽ nhíu mày, dùng ngón tay nâng mặt cô lên, nhưng Lâm Tố Tâm lại tránh né ánh mắt anh, không muốn đối diện với anh.

Hạ Minh Tuyên nhấn mạnh nói: “Lâm Tố Tâm, em nhìn anh đi! Em cảm thấy người đàn ông của em nông cạn như vậy sao? Thích một người, chỉ vì cô ấy rất xinh đẹp?”

Lâm Tố Tâm nói: “Đương nhiên không thể nào “chỉ vì xinh đẹp” được, nhưng mà, đó cũng là nguyên nhân rất quan trọng!”

Loading...