“Anh Hàn, mời anh đi theo chúng tôi một chuyện để phối hợp điều tra với chúng tôi”.
Hàn Duệ khiếp sợ nhìn họ, điện thoại di động rơi xuống đất.
…
Tin tức Hàn Duệ bị cảnh sát bắt đi đã xuất hiện rầm rộ vào ngày hôm sau.
Sự tình phát triển cho đến tình trạng bây giờ, đã không ai còn quan tâm đến cái chuyện gọi là đạo nhạc nữa rồi, dù sao chuyện Hàn Duệ đạo nhạc đã là chuyện ván đã đóng thuyền, còn về việc Sabrina đòi bồi thường thế nào, nói thật, công chúng cũng không có hứng thú quan tâm.
Điều mọi người muốn biết hơn là rốt cuộc Hàn Duệ có mưu hại bạn gái cũ của anh ta hay không, lại vì cái gì mà mưu hại cô ấy, lẽ nào thật sự chỉ vì sao chép lại tác phẩm của bạn gái, sự việc bị bại lộ nên ra tay g.i.ế.c người?
Xét thấy vụ án này bắt đầu nhận được sự quan tâm cực kỳ lớn của cã hội, cảnh sát nhanh chóng đưa ra thông báo chính thức, thừa nhận đưa Hàn Duệ đi để hỗ trợ điều tra, nhưng mà nhấn mạnh rằng, vụ ván hiện nay đang trong giai đoạn điều tra, Hàn Duệ chỉ là một trong những đối tượng tình nghi, cũng không có nghĩa là anh ta nhất định có tội, kêu gọi quần chúng duy trì lí trí, tin tưởng cảnh sát sẽ tìm ra sự thật.
Kể từ đó, mức độ chú ý đến vấn đề này mới hạ nhiệt đôi chút.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm ngồi trong phòng khách, cầm “Nhật báo Thiên Hải” kỳ mới nhất, đọc tất cả các tin tức liên quan, mới thở ra một hơi thật dài.
Cuối cùng, mọi chuyện đã đi theo dự đoán của cô, từ từ thăng cấp bắt đầu từ chuyện đạo nhạc lên vụ án năm đó.
Tiếp theo, chỉ cần xem lần này Hàn Duệ bị bắt có tìm ra được nhiều chứng cứ hơn hay không, rồi định tội anh ta là được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6432-nguoi-phu-nu-qua-cau-rut-van.html.]
Ban đầu Lâm Tố Tâm không ôm hy vọng quá lớn, bởi vì, chủ yếu kiếp trước là cô bị Nhậm Tương Quân hại chết, nếu nhà họ Nhậm chú ý đến chuyện này, chỉ cần hơi khống chế dư luận một chút thôi là vụ án này sẽ không cách nào gây sự chú ý của quá nhiều người được, tất cả kế hoạch trước đó của cô đều vô ích.
Không ngờ lần này còn thuận lợi như vậy, không biết vì sao mà nhà họ Nhậm hoàn toàn không có phản ứng gì về chuyện của Hàn Duệ, thế nên sự việc càng làm càng lớn, khiến Hàn Duệ bị bắt.
Cũng không biết…lần này anh ta có thể bị định tội hay không?
Lâm Tố Tâm nhìn ra ngoài cửa sổ đờ ra, trong đầu rất hỗn loạn, bỗng nhiên, cô cảm trên một xúc cảm ấm áp quen thuộc trên môi, hơi thở thuần khiết của phái nam lập tức xâm nhập vào môi lưỡi cô, chiếm giữ hơi thở của cô.
Một lát sau, cô mới được người đàn ông thả ra.
Lâm Tố Tâm trừng mắt nhìn người đàn ông vừa đẹp trai lại vừa ngang ngược trước mắt, kinh ngạc hỏi: “Anh…sao anh lại đột nhiên trở về? Bây giờ không phải là giờ làm việc sao?”
Ánh mắt Hạ Minh Tuyên lượn một vòng quanh đôi môi đỏ tươi của cô, hơi cong môi, ôm eo cô, kéo cô vào lòng, để cả người cô dựa lên lồng n.g.ự.c mình.
Anh nhẹ nhàng thổi một hơi bên tai Lâm Tố Tâm, cười nói: “Nhớ em, nên anh về. Bảo bối, em nhớ anh không?”
Lâm Tố Tâm sửng sốt một chút, vừa rồi cô còn đắm chìm trong cảm xúc u ám của mình, còn đang suy nghĩ nên làm thế nào để trả thù Hàn Duệ, kết quả Hạ Minh Tuyên đột nhiên trở về, mở miệng một cái đã dỗ ngon dỗ ngọt cô, phản ứng này có dữ dội quá không? Cảm xúc chuyển đổi nhanh như vậy, khiến cô không phản ứng kịp!
Lâm Tố Tâm mím môi một cái, cảm thấy không nói nên lời.
Hạ Minh Tuyên cúi đầu, nhìn dáng vẻ hơi ngây ngốc của cô, cảm thấy hơi đáng yêu, nhịn không được lại hôn cô một cái.
Hạ Minh Tuyên nhìn gò má hoàn mỹ của cô, còn có cái vẻ tối tăm toát lên trên gò má xinh đẹp trắng nõn đó nữa, anh càng đau lòng hơn, cũng cảm thấy tâm trạng hơi phức tạp.