Hạ Minh Tuyên ngồi một mình trong phòng làm việc rất lâu, lúc về đến nhà thì đã là đêm khuya rồi.
Lâm Tố Tâm gần đây đều tăng ca, trở về rất khuya, bình thường đều là cậu ba Hạ bị lạnh nhạt không chịu nổi, phải đích thân đến công ty đón cô về nhà.
Nhưng mà ngày hôm nay, mãi đến khi Lâm Tố Tâm tăng ca xong, về đến nhà, trong nhà vẫn tối om, Hạ Minh Tuyên vẫn chưa về.
Lâm Tố Tâm cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng mà cũng không lo lắng, bên cạnh cậu ba Hạ dẫn theo không ít vệ sĩ, về an toàn là không thành vấn đề, hơn nữa nếu anh gặp chuyện không may thì nhất định sẽ có người báo cho vị hôn thê là cô đầu tiên. Hơn nữa, cậu ba Hạ chưa bao giờ say rượu, cũng sẽ không ra ngoài tìm thú vui, Lâm Tố Tâm rất yên tâm về anh.
Nói vậy thì, thứ khiến Hạ Minh Tuyên bận rộn đến khuya thì chỉ có thể là công việc mà thôi.
Lâm Tố Tâm lơ đãng xem TV một chút, rồi đi tắm, nhìn đồng hồ đã chỉ mười hai giờ, vị hôn phu của cô vẫn chưa về nhà.
Lâm Tố Tâm thấy kỳ lạ, đang định gọi điện tìm người ta thì bỗng nhiên cửa nhà mở ra, cậu ba Hạ đi vào.
Lâm Tố Tâm lập tức đi tới, cười nói: “Anh yêu, anh về rồi à? Ngày hôm nay sao lại làm trễ thế?”
Sắc mặt của Hạ Minh Tuyên khá là khó coi, vẻ mặt phức tạp quan sát con thỏ nhỏ nhà anh.
Lâm Tố Tâm thấy mặt mày anh căng thẳng thì kỳ lạ hỏi: “Anh yêu, anh làm sao vậy? Lẽ nào bị cảm? Bên ngoài có lạnh quá không?”
Nói xong, cô bước tới dán lên mặt cậu ba Hạ, lầu bầu nói: “Quả nhiên rất lạnh, trời lạnh thế này, anh còn nửa đêm mới về, đáng đời bị đông lạnh! Đi vào nhanh lên, trong nhà rất ấm có phải không?”
Lâm Tố Tâm cầm lấy tay Hạ Minh Tuyên, kéo anh vào nhà, lại đè anh ngồi trên ghế salon.
“Anh đói bụng không? Em đi nấu đồ ăn khuya cho anh nhé, anh muốn ăn gì?”. Lâm Tố Tâm đứng trước anh, cười hỏi. Đôi mắt to tròn long lanh nước vụt sáng lên, trông vừa ngây thơ vừa hấp dẫn.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6371-song-to-gio-lon.html.]
Hạ Minh Tuyên nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp mê người này, trong lòng tràn ngập những cảm xúc dịu dàng.
Nếu không vì chuyện của Hàn Duệ, anh có làm thế nào cũng không nghĩ đến, con thỏ nhỏ nhà anh đã từng trải qua chuyện như vậy.
Ngoài đau lòng ra, anh còn cảm thấy thật sự vô cùng may mắn.
Bởi vì mặc dù đã qua một chuyện đáng sợ như vậy, nhưng vị hôn thê bé nhỏ của anh vẫn có thể duy trì một trái chân thành, lại không thấy hận đời, cũng không vì thế mà trở nên mềm yếu, càng không có cam chịu. Cô vẫn dùng một thái độ vô cùng lạc quan để đối xử với thế giới này.
Mặc dù lúc hai người mới gặp nhau, cô gái này cũng từng phủ gai đầy mình, đề phòng anh vô cùng, nhưng cô vẫn rất dịu dàng và nhạy cảm, có thể cảm nhận được tấm chân tình của anh, đồng thời cũng dũng cảm đáp lại anh.
Đó là một chuyện vô cùng vô cùng khó khăn, Hạ Minh Tuyên cảm thấy mình thật sự rất may mắn.
Nếu đổi lại là anh bị bạn gái và bạn tốt của mình phối hợp với nhau phản bội và hãm hại, thế thì anh chắc chắn sẽ không bao giờ tin tưởng vào phụ nữ, cũng mãi mãi…không thể nào thích người khác được nữa.
Anh nên biết ơn vì Lâm Tố Tâm đã sẵn sàng tin tưởng anh, thậm chí yêu anh bằng cả trái tim mình. Mà anh có đôi khi còn có thể nghi ngờ cô, hiểu lầm cô, thật sự không nên.
Hạ Minh Tuyên âm thầm hạ quyết tâm, sau này nhất định phải có lòng tin hơn với con thỏ nhỏ nhà mình, phải càng bao dung cô hơn, bảo vệ cô hơn.
Đương nhiên, thỉnh thoảng ghen tuông một xíu…cũng cần.
Lâm Tố Tâm bj anh nhìn mà có chút sợ hãi, nghiêng cái đầu nhỏ một chút, kỳ lạ hỏi: “Anh yêu, sắc mặt của anh không tốt lắm, lẽ nào bị ốm thật sao? Trước tiên anh nằm trên ghế salon nghỉ ngơi một lát đã, em đi lấy nhiệt kế cho anh…A!”
Cô còn chưa dứt lời thì đã bị Hạ Minh Tuyên nắm lấy cổ tay kéo vào lòng.
“Anh làm gì…ưm!!”
Hạ Minh Tuyên nắm lấy cằm cô, cho cô một nụ hôn triền miên nồng nhiệt.