Tuy nhiên, từng cảnh tượng lúc đó lướt qua trước mắt cô, giống như một bộ phim kinh dị chiếu đi chiếu lại, ngọn lửa ngút trời và cảm giác ngộp thở hôm đó dường như một lần nữa xuất hiện trước mắt cô, khiến toàn thân cô lạnh buốt, m.á.u dường như dần dần đông đặc lại.
Đúng lúc này, cô đột nhiên cảm nhận được một luồng ấm áp.
Cậu ba Hạ siết chặt vai cô, ôm chặt cô vào lòng rồi duỗi hai ngón tay cạy môi cô ra.
“Được rồi, được rồi, anh không muốn biết gì cả, bé con, anh không muốn biết nữa!” Hạ Minh Tuyên cúi đầu, l.i.ế.m môi cô, “Em không muốn nói thì đừng nói, bé con, không cần căng thẳng như vậy, em đã tự cắn mình rồi, mau thả lỏng đi! Anh không muốn biết gì cả, em đừng như vậy làm anh đau lòng……”
Nghe thấy những lời thủ thỉ dỗ dành cô của Hạ Minh Tuyên, lại cảm nhận được cái l.i.ế.m nhẹ ướt át của anh, trên môi có chút hơi nhói, Lâm Tố Tâm mới nhận ra, vừa rồi cô lại bất giác cắn môi của mình……
Cô lại căng thẳng đến mức như vậy…… Làm sao…… cũng không nói ra được……
Hạ Minh Tuyên ôm cô dỗ dành một lúc lâu, Lâm Tố Tâm mới cảm thấy tim mình dần trở lại bình thường, cả người cô cũng trở nên ấm áp, trong vòng tay của người đàn ông này, luôn ấm áp và an toàn như vậy…… Người đàn ông mạnh mẽ này có thể che chắn toàn bộ mưa gió cho cô, cũng cam tâm tình nguyện làm bất cứ chuyện gì cho cô……
Tuy nhiên, cô vẫn không thể mở lòng hoàn toàn và nói cho anh biết tất cả bí mật của mình……
Lâm Tố Tâm ôm lấy Hạ Minh Tuyên, áp mặt cô vào n.g.ự.c anh, thấp giọng nói: “Em, em xin lỗi……”
Hạ Minh Tuyên cảm thấy trong lòng đau nhói khó tả, thở dài nói: “Em đừng nói như vậy, bé con, em không có lỗi gì với anh hết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6292-tho-con-ngoan-nhat.html.]
Anh vỗ nhẹ lưng Lâm Tố Tâm, rồi sờ mái tóc dài mềm mại của cô, dỗ dành cô: “Được rồi, thỏ con ngoan nhất, em chỉ cần ngoan ngoãn ở bên cạnh chồng là được rồi, những chuyện khác đều không quan trọng, em đừng buồn nữa. Em có bí mật nhỏ, không muốn nói với anh, cũng không sao cả, thật đấy, sau này anh sẽ không hỏi nữa.”
Lâm Tố Tâm yên lặng dựa vào n.g.ự.c anh và không nói gì.
Thật lâu sau, cô mới nhẹ nhàng chọc vào n.g.ự.c anh, thấp giọng nói: “Em…… em nhất định sẽ nói với anh, nhưng em chưa sẵn sàng…… sau này nói có được không?”
Hạ Minh Tuyên cúi đầu, nhìn vào đôi mắt lấp lánh nước của thỏ con, ánh mắt rụt rè đó khiến anh cảm thấy đau lòng.
Anh không nhịn được hôn lên trán cô nói: “Được, hứa nhé, chờ em sẵn sàng rồi nói với anh, bất luận là lúc nào cũng được, anh sẽ luôn đợi, có được không?”
Lâm Tố Tâm khẽ gật đầu, nước mắt không kìm được lăn dài trên má.
Hạ Minh Tuyên ôm chặt cô trong lòng, dịu dàng chạm vào cái đầu nhỏ của cô, để thỏ con của anh trốn trong n.g.ự.c anh khóc thỏa thích.
Mê Truyện Dịch
Đáy mắt anh lướt qua một màn mù mịt, nếu Lâm Tố Tâm ngẩng đầu lên sẽ phát hiện sắc mặt anh đầy vẻ lạnh lùng nghiêm nghị.
Nếu như trước đó, anh vẫn cảm thấy phỏng đoán của mình là không thực tế, thì bây giờ, anh gần như có thể xác định đó chính là chân tướng thật sự, cho dù chuyện đó nhìn bề ngoài có ly kỳ đến mức nào, nhưng anh lại không thể không tin.
Bởi vì phản ứng của Lâm Tố Tâm đã giải thích tất cả.
Vừa rồi khi anh hỏi Lâm Tố Tâm, hơi thở đông cứng lập tức và biểu cảm hoảng sợ của cô gái nhỏ đó hoàn toàn không thể làm giả, chắc chắn cô đã phải trải qua chuyện rất đáng sợ, vô cùng, vô cùng đáng sợ…...