Cậu ba Hạ cũng thật là, một người bình thường thông minh, nham hiểm như vậy, tại sao lại bị một người phụ nữ hạ đẳng như vậy mê hoặc đến thần hồn điên đảo, còn bắt thiên kim hào môn như cô ta xin lỗi loại phụ nữ đó?
Bạch Tây Vũ không chịu mở miệng, cậu ba Hạ nhướng mày, muốn cho cô ta nhìn sắc mặt.
Dù sao, nếu người khác không tôn trọng anh, đôi khi anh cũng không thèm so đo, nhưng nếu dám bắt nạt chú thỏ của anh thì anh không nhịn được.
Hơn nữa, thỏ con lúc trước luôn được anh nuôi trong trường, đây là lần đầu tiên tiếp xúc với giới hào môn, gia thế của thỏ con trước mắt có vẻ hơi kém, đây cũng là một sự thật không thể trốn tránh. Vì vậy, nếu gặp người sỉ nhục cô, mà vị hôn phu là anh không thể lấy lại thể diện cho cô, thì sau này người khác sẽ càng xem thường cô hơn.
Cho nên, cậu ba Hạ không định nhân nhượng chuyện này.
Tuy nhiên, Lâm Tố Tâm nhìn khuôn mặt anh tuấn đang nhăn nhó của người đàn ông, rồi lại nhìn Bạch Tây Vũ mặt đang tái nhợt như tờ giấy, cô kéo tay áo Hạ Minh Tuyên, nói: “Bỏ đi, em cũng không cần xin lỗi, bảo cô ta trả USB lại cho em là được rồi.”
Hạ Minh Tuyên nhìn cô, vuốt ve mặt cô, nói: “Người khác đã bắt nạt em như vậy rồi, em vẫn tốt bụng như vậy, có thể đừng dễ bị ức h.i.ế.p như vậy được không?”
Lâm Tố Tâm suýt nữa ói máu, cô có chỗ nào dễ bị ức hiếp, cô là nghĩ cho cậu ba Hạ, có được không! Người đàn ông này lại không cảm kích chút nào!
Chỉ là cô chợt nhớ ra, cô hai Bạch này là vị hôn thê của Ân Chính Lăng.
Cậu sáu Ân đối xử rất tốt với Hạ Minh Tuyên và cô, đặc biệt cậu sáu Ân đã nhiều lần giúp đỡ cô, giải quyết rất nhiều rắc rối cho cô, Lâm Tố Tâm rất biết ơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6262-dung-de-bi-uc-hiep-nhu-vay.html.]
Nói ra, cậu sáu Ân đối xử với cô tốt như vậy, đương nhiên là vì cô là vị hôn thê của Hạ Minh Tuyên.
Là bạn nối khố, người ta đã đối xử với vị hôn thê của cậu ba Hạ tốt như vậy, cậu ba Hạ lại hung dữ với vị hôn thê của người khác như vậy, hình như có chút không thể nào nói nổi.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm là sợ ảnh hưởng đến tình bạn giữa Hạ Minh Tuyên và cậu sáu Ân nên mới lên tiếng xin cho người phụ nữ này.
Nếu không, cô sẽ không dễ tính như vậy! Người khác nói cô thế nào cũng được, nhưng lại nói cô không xứng với cậu ba Hạ, cô không thích nghe lời này!
Tuy nhiên, cậu ba Hạ lại hoàn toàn không nhận ra tâm trạng rối bời của cô, sau khi xem thường lòng tốt bừa bãi của cô, liền tiếp tục quay sang Bạch Tây Vũ, chờ cô ta xin lỗi chú thỏ của anh.
Bạch Tây Vũ cũng biết, nếu chuyện đắc tội với gia chủ nhà họ Hạ đến tai ông nội thì cô ta sẽ là người xui xẻo, nếu hôm nay cô ta không chịu xin lỗi, chuyện này chắc chắn sẽ không cải thiện được nữa.
Vì vậy, sau khi do dự rất lâu, cô ta vẫn bất đắc dĩ nói nhỏ: “Cô…… cô Lâm, tôi…… tôi xin lỗi!”
Hạ Minh Tuyên nhướng mày, rất không hài lòng với lời xin lỗi nhỏ giọng như vậy của cô ta, nhưng thấy chú thỏ của anh lại kéo anh, nên mới miễn cưỡng bỏ qua, nói với bảo vệ không biết đã đi lên từ lúc nào: “Tiễn cô Bạch đi, còn nữa, công ty nhà họ Hạ chúng tôi…… sau này không hoan nghênh cô Bạch đến thực tập. Cô Bạch cũng là người sắp kết hôn rồi, vẫn là nên ở nhà chuẩn bị hôn lễ đi, đừng chạy lung tung nữa.”
Bạch Tây Vũ vừa xấu hổ vừa tức giận, cảm nhận được những ánh mắt tò mò và bàn tán của những nhân viên xung quanh, chỉ muốn nhanh chóng rời đi, không muốn tiếp tục mất mặt nữa.
Kết quả, không ngờ, cô ta vừa mới quay người đi được một bước thì nghe thấy Lâm Tố Tâm gọi từ phía sau: “Cô Bạch, chờ một chút!”