Thẻ! Cái này thì cô có.
Lâm Tố Tâm nhanh chóng đưa thẻ cho cô ta, nói: “Tôi có quyền, nếu cô không tin thì có thể xác minh.”
Nhưng điều mà cô không ngờ là mỹ nhân mặc đồ công sở nhìn thẻ của cô xong, sắc mặt đột nhiên thay đổi, cô ta nói: “Cô nói…… đây là thẻ của cô?”
Lâm Tố Tâm gật đầu.
Mỹ nhân mặc đồ công sở nhướng mày, dõng dạc nói: “Cô có biết đây là thẻ của ai không? Sao lại ở trong tay cô? Không ngờ gián điệp thương mại bây giờ lại có bản lĩnh như vậy, có thể lấy được thẻ của chủ tịch hội đồng quản trị! Cô đến công ty của chúng tôi rốt cuộc có mục đích gì? Nếu không nói, tôi sẽ gọi cảnh sát!”
Mỹ nhân nói chuyện rất lớn tiếng, nhiều nhân viên xung quanh vốn đang làm việc của mình, nhưng nghe thấy bốn chữ “gián điệp thương mại” thì đều cảnh giác nhìn sang phía bọn họ.
Lâm Tố Tâm có chút kinh ngạc nói: “Chờ chút, cô hiểu lầm rồi!”
Tuy nhiên, mỹ nhân mặc đồ công sở không hề quan tâm đến việc nghe cô giải thích, trực tiếp lấy điện thoại ra và gọi cho bảo vệ ở cửa.
Mê Truyện Dịch
Các nhân viên xung quanh cũng tụ tập lại, cảnh tượng rất hỗn loạn.
Lâm Tố Tâm không ngờ cô chỉ lén lút gửi một tài liệu, kết quả hình như đã làm lớn chuyện rồi, tình hình như bây giờ, cô nghĩ muốn thoát thân cũng rất khó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6251-co-co-diem-nao-xung-voi-anh-ay.html.]
Cô vội vàng lấy điện thoại ra gọi cho trợ lý của cậu ba Hạ: “Trợ lý Nghiêm, tôi là Lâm Tố Tâm, tôi gặp chút rắc rối ở đây…… Này! Cô muốn làm gì?! Trả lại cho tôi!”
Lâm Tố Tâm vừa gọi điện thoại nói được một câu, từ khóe mắt nhìn thấy mỹ nhân mặc đồ công sở đã ngắt máy, còn bước lên một bước, rút USB của Lâm Tố Tâm ra khỏi máy tính, cướp vào trong tay.
Trong USB của cô lưu rất nhiều bản nhạc cô sáng tác và các tài liệu liên quan, cũng là những thứ rất quan trọng, dù sao thì phí bản quyền mỗi bài hát của Sabrina hiện đã lên đến hàng chục triệu, không thể tùy tiện để lộ ra ngoài.
Lâm Tố Tâm vội vàng muốn đi cướp lại về.
Nhưng mỹ nhân mặc đồ công sở nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của cô, càng nhận định là cô có gì mờ ám, kiên quyết không chịu trả lại đồ cho cô.
Hơn nữa, do mỹ nhân mặc đồ công sở đã hét trước một tiếng, rất nhiều người đều cho rằng Lâm Tố Tâm thực sự là một gián điệp lẻn vào công ty, nhao nhao tiến lên giúp đỡ, chặn Lâm Tố Tâm sang một bên.
Lâm Tố Tâm bình tĩnh lại, cố gắng trình bày với đối phương: “Cô này, tôi nghĩ các cô đã thực sự hiểu lầm rồi. Mặc dù tôi không phải là nhân viên của công ty các cô, nhưng tôi cũng không thể là gián điệp thương mại gì đó! Không phải cô đã xem thẻ của tôi rồi sao? Tôi có quyền sử dụng máy tính ở đây. Trong USB mà cô lấy cũng không có cơ mật công ty gì đó, đều là một số tài liệu cá nhân của tôi……”
Mỹ nhân mặc đồ công sở cười lạnh nói: “Thẻ của cô là lấy trộm ở đâu? Cô căn bản không phải người nhà họ Hạ, sao có thể có thẻ của anh ba Hạ? Cô nghĩ cô là ai? Đã đến nước này rồi còn ở đây ngụy biện, tôi thấy cô chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, cô có biết tội gián điệp thương mại sẽ bị kết án mấy năm không?”
Lâm Tố Tâm nghe cô ta nhắc đến Hạ Minh Tuyên, còn gọi anh là anh ba Hạ, hơn nữa cô ta lại có thể nhìn ra cô không phải là người nhà họ Hạ, không khỏi cau mày.
Không biết mỹ nhân này có lai lịch gì? Có vẻ như rất thân với Hạ Minh Tuyên? Hơn nữa, còn làm việc trong công ty của Hạ Minh Tuyên…… Đáng ngờ, quá đáng ngờ! Không phải là tiểu tam chứ!
Lâm Tố Tâm liếc nhìn đối phương không vui nói: “Tôi mới phải hỏi cô là ai? Tôi là vị hôn thê của Hạ Minh Tuyên, thẻ là anh ấy đưa cho tôi, tôi làm gì cần phải giải thích với cô sao? Còn cô, mở miệng là anh ba Hạ, tôi thấy cô cần phải giải thích cho tôi, cô có quan hệ gì với vị hôn phu của tôi!”