Giang Dịch Thâm lại lén nhìn Hạ Minh Tuyên, trong lòng càng bất an.
Anh ta đã đi theo cậu ba Hạ nhiều năm, hiểu rõ nhất tính cách của anh, khi Hạ Minh Tuyên thực sự tức giận thì sẽ không nổi trận lôi đình, ngược lại sẽ tỏ ra rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức đáng sợ.
Mà những gì bây giờ anh ta thấy trên mặt cậu ba Hạ chính là sự bình tĩnh khiến người khác run rẩy như vậy.
Bản thân Giang Dịch Thâm cũng cảm thấy phán đoán của mình quá kỳ lạ, về logic không thể giải thích được, cộng thêm biểu cảm của cậu ba Hạ quá đáng sợ, anh ta có chút hối hận, không muốn nhắc chuyện này với cậu ba Hạ nữa.
Nhưng lời đã nói ra, anh ta cũng chỉ có thể kiên trì nói hết.
Giang Dịch Thầm miễn cưỡng định thần, tiếp tục nói: “Mặc dù…… bạn gái cũ của Hàn Duệ chắc chắn không thể là phu nhân, nhưng tôi phát hiện một chuyện rất kỳ lạ, đó là mối tình đầu của anh ta…… đã qua đời rồi……”
Hạ Minh Tuyên nheo mắt lại nguy hiểm, thấp giọng hỏi: “Vậy sao? Qua đời như nào?”
Giang Dịch Thâm nói: “Đây chính là điều mà tôi cảm thấy kỳ lạ nhất. Nguyên nhân cái c.h.ế.t của bạn gái cũ của anh ta rất ly kỳ. Nghe nói, cô Lâm đó khi đó là người đứng đầu khoa piano của Nhạc viện Thiên Hải, các giáo viên trong nhạc viện đều nói cô ấy là một thiên tài âm nhạc trăm năm mới có. Khi đó, cô ấy đã giành được tư cách vào vòng chung kết của cuộc thi piano quốc tế Chopin, đang chuẩn bị sang Mỹ tham gia thi đấu, nhưng đúng vào ngày dự kiến xuất phát, cô ấy lại được phát hiện đã c.h.ế.t thảm trong phòng piano của nhạc viện……”
“Pặc” một tiếng, cây bút trong tay Hạ Minh Tuyên đột nhiên bị gãy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6221-suy-doan-kinh-ngac.html.]
Anh sững sờ một giây, mới nhận ra rằng mình vô thức nắm chặt tay, bất giác dùng lực quá mạnh, lại làm gãy cây bút trị giá hàng chục nghìn, chất lượng rất tốt này.
Anh cố nén nỗi bất an âm ỷ trong lòng hỏi: “Chết thảm…… c.h.ế.t như thế nào?”
Một vài giọt mồ hôi lạnh rơi trên trán Giang Dịch Thâm, anh ta cảm thấy hôm nay nói chuyện này ở đây, dường như là đang tìm cái chết, mặc dù anh ta không biết, đằng sau những điểm nghi vấn mà anh ta tìm ra rốt cuộc che giấu điều gì, nhưng chỉ cần nhìn phản ứng bất thường như vậy của cậu ba Hạ, anh ta liền ý thức được dường như anh ta đã biết quá nhiều……
Hình như anh ta đã biết một số chuyện mà anh ta không nên biết, chắc sẽ không bị diệt khẩu chứ?
Tuy nhiên, lúc này cậu ba Hạ căn bản không có tâm trạng để nghĩ đến việc diệt khẩu hay không diệt khẩu, trong tai anh, ngay cả giọng nói trả lời câu hỏi của Giang Dịch Thâm cũng dường như đến từ một thời không khác, hoàn toàn không chân thực.
“Gia chủ…… uh, chuyện này nghe có chút đáng sợ. Nghe nói, cô Lâm này không biết là có chuyện gì, không đến sân bay tập hợp cùng giáo viên của trường, mà một mình trở về phòng piano, lại đúng lúc đó phòng piano bốc cháy, cửa phòng khóa chặt, vì vậy…… uh, cô ấy đã bị thiêu sống đến c.h.ế.t ở bên trong……”
Hạ Minh Tuyên cũng không biết tại sao, đột nhiên cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, như thể đang chìm trong hầm băng, gần như không thể cử động.
Đây rõ ràng…… lẽ ra là một người con gái không có quan hệ gì với anh, khi nghe chuyện này, đáng lẽ anh không nên có phản ứng gì, nhưng anh lại đột nhiên cảm thấy rất lạnh, rất lạnh……
Mê Truyện Dịch
Thiêu sống đến c.h.ế.t gì đó, đối với người bình thường có lẽ là rất đáng sợ, nhưng với một người như anh, đã nhìn thấy rất nhiều chuyện, cũng cảm thấy không có gì đáng kinh ngạc, nếu nghe trong một hoàn cảnh khác, cũng chỉ coi là một câu chuyện phiếm không quan trọng, nghe xong sẽ quên.