Lâm Tố Tâm nhìn màn hình điện thoại do dự rất lâu, rồi lại ngẩng đầu nhìn cậu ba Hạ.
Hạ Minh Tuyên đang tập trung thảo luận công việc với quản lý cấp cao đến báo cáo, dường như không để ý đến tình hình bên cô chút nào.
Lâm Tố Tâm nhét điện thoại vào túi áo và nhẹ nhàng đứng dậy.
Mặc dù cô cố ý hành động nhẹ nhàng, nhưng giấy tiếp theo sau khi cô đứng dậy, ánh mắt Hạ Minh Tuyên nhìn về phía cô hỏi: “Em đi đâu vậy?”
Lâm Tố Tâm bình tĩnh nói: “Em ngồi đau hết lưng rồi, em muốn ra ngoài đi dạo.”
Mê Truyện Dịch
Đôi mắt đen như mực của cậu ba Hạ nhìn cô vài giây, nhìn đến mức Lâm Tố Tâm có chút chột dạ, không biết là người đàn ông này cứ nhìn cô như vậy, rốt cuộc là đã nghi ngờ cô hay chỉ là nhìn một cách vô vị thôi.
Một lúc lâu sau, anh mới gật đầu nói: “Em đi đi, đi dạo quanh công ty thôi đừng đi ra ngoài. Tầng bốn là khu nghỉ ngơi của nhân viên, có các loại trà nước và đồ ăn nhẹ, còn có phòng tập gym, KTV, SPA làm đẹp, nếu em thấy chán thì đến đó chơi đi.”
Lâm Tố Tâm ngoan ngoãn đồng ý rồi cầm túi rời đi.
Cậu ba Hạ không sợ cô bị lạc hay bị bắt nạt, mặc dù công ty rất lớn, nhưng ở đâu cũng có camera giám sát, trợ lý của anh cũng sẽ để mắt tới Lâm Tố Tâm, vả lại, mấy ngày nay là lúc tiểu nha đầu này ngoan nhất, ngày nào cũng bám lấy anh cầu xin tha thứ, chắc cũng không đến nỗi mải chơi quên đường về.
Vì vậy, Hạ Minh Tuyên không lưu tâm nhìn cô rời đi, chuyển tầm mắt, tiếp tục trao đổi với quản lý cấp cao rõ ràng đang choáng váng trước tình huống đột ngột.
……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6201-that-su-qua-gia-tao.html.]
Lâm Tố Tâm vội vã rời khỏi văn phòng của Hạ Minh Tuyên, rất nhanh có một trợ lý đã nghênh đón cô và hỏi cô có cần giúp đỡ không.
Lâm Tố Tâm vội nói: “Không cần đâu, tôi chỉ hơi buồn chán, muốn đi dạo một vòng công ty, các cô không cần phải đi theo tôi. Hy vọng sẽ không có chỗ nào bất tiện.”
Trợ lý cười nói: “Phu nhân muốn đi đâu, có gì mà bất tiện chứ? Cô giữ thẻ này đi, có toàn bộ quyền hạn của công ty, muốn đi đâu cũng được. Có việc gì cứ dặn dò ạ.”
Lâm Tố Tâm cảm ơn, nhận lấy thẻ rồi đi xuống lầu.
Khu nghỉ ngơi của nhân viên ở tầng 4 quả nhiên giống như cậu ba Hạ nói, rất đẹp và rộng rãi, có đầy đủ các loại hình giải trí, nghỉ dưỡng, hơn nữa đều mở miễn phí cho nhân viên công ty.
Lâm Tố Tâm vừa cảm thán phúc lợi của công ty lớn thật tốt, vừa gọi đồ ăn nhẹ và đồ uống, tìm một ghế sô pha gần cửa sổ ngồi xuống.
Cô lấy điện thoại ra, đọc kỹ lại tin nhắn của Hàn Duệ, trầm mặc hồi lâu rồi mới nhắn lại cho anh ta một tin nhắn: “Oppa, thời gian vừa rồi em đi công tác nước ngoài, không nhận được tin nhắn của anh. Gần đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Anh làm sao vậy? Tại sao phải rời khỏi giới giải trí?”
Hàn Duệ nhanh chóng gọi cho cô.
Lâm Tố Tâm hơi do dự, rồi nhấc máy.
Đầu dây bên kia truyền ra giọng nói vui mừng của Hàn Duệ: “Tố Tâm, cuối cùng em cũng nghe máy rồi. Em không biết thời gian vừa rồi anh nhớ em đến nhường nào đâu, em đi công tác cũng không nói với anh một tiếng, anh đã rất lo lắng em có biết không?”
Lâm Tố Tâm bĩu môi, dùng giọng điệu dịu dàng đáp lại: “Oppa, thật xin lỗi anh, lần trước bởi vì…… lúc chúng ta ở thành phố Thiên Hải bị người ta chụp ảnh, Giám đốc Từ rất tức giận, nói là để không ảnh hưởng đến công ty, yêu cầu em trước mắt không liên lạc với anh, lại sắp xếp cho em ra nước ngoài làm việc, cho nên……”