“Cậu thì hiểu cái gì? Vợ chồng người ta cãi nhau mà thôi! Không thấy người ta đã làm lành ngay rồi sao? Tôi cảnh cáo các cậu, cho dù Lâm Tố Tâm có xuất thân thế nào, hiện tại cô ấy chính là phu nhân gia chủ nhà họ Hạ. Sau này gặp cô Lâm thì nhất định phải xin lỗi đàng hoàng. Nếu đắc tội với anh Tuyên thì có thể anh ấy không thèm đối phó với các cậu, nhưng nếu đắc tội với vị hôn thê bảo bối này của anh ấy thì các cậu không gánh nổi!”
Vẻ mặt của cậu sáu Ân vô cùng nghiêm túc, những người khác cảm thấy kinh ngạc, cũng thận trọng gật đầu.
Nhưng trong lòng họ vẫn không thể tin được, một cô gái xuất thân bình thường như vậy làm sao có thể tóm được cậu ba Hạ? Mặc dù cô thực sự xinh đẹp, nhưng chỉ với khuôn mặt là có thể hạ gục một người đàn ông như cậu ba Hạ sao?
Tuy nhiên, trong tương lai không xa, trong các hoạt động xã giao của giới hào môn, họ sẽ được tận mắt chứng kiến người lạnh lùng và mạnh mẽ như cậu ba Hạ biến thành thê nô trong một giây như thế nào.
Sau khi tiễn cậu sáu Ân, Lâm Tố Tâm đang do dự không biết có nên đến thư phòng tìm Hạ Minh Tuyên không.
Đúng lúc này, cửa thư phòng đột nhiên mở ra.
Cậu ba Hạ trang phục chỉnh tề, ăn mặc tương đối trang trọng, hình như là định ra ngoài.
Anh đi ra khỏi thư phòng, đi thẳng xuống lầu, lại đi qua phòng khách. Khi đi ngang qua Lâm Tố Tâm, anh cũng như là không thấy có một người bên cạnh, bước qua mà không quay đầu lại.
Lâm Tố Tâm từ sô pha nhảy xuống, đuổi theo hét lớn: “Minh Tuyên, cuối cùng anh cũng ra rồi, anh muốn đi đâu vậy?”
Hạ Minh Tuyên không nói gì, chỉ cúi xuống thay giày ở cửa.
Lâm Tố Tâm vội vàng chạy đến cạnh anh, kéo anh lại và nói: “Anh yêu, anh đi đâu vậy?”
Hạ Minh Tuyên lạnh lùng nhìn cô một cái nói: “Liên quan gì đến em?”
Thái độ của anh rất lạnh lùng và xa cách, nhưng điều này sớm nằm trong dự liệu của Lâm Tố Tâm, cho nên cô không bị ảnh hưởng chút nào, vẫn nở một nụ cười ngọt ngào nói: “Người ta là vị hôn thê của anh, quan tâm đến hành tung của anh cũng là điều nên làm mà?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6172-em-chua-phai-la-ba-ha.html.]
Hạ Minh Tuyên nhẹ nhàng đẩy cô ra nói: “Em chưa phải là bà Hạ, quản nhiều quá rồi đấy.”
Nói xong, anh đẩy cửa và sải bước ra ngoài.
Lâm Tố Tâm vội vàng xỏ giày cao gót, đuổi theo anh rồi đi ra ngoài.
“Chờ em với, anh muốn đi đâu, cho em đi cùng!”
Cô khá lo lắng cậu ba Hạ sẽ nhân cơ hội này mà chuồn mất, nếu anh lại chạy ra nước ngoài, trốn ở nơi nào đó, cũng không liên lạc với cậu sáu Ân, vậy cô sẽ đi đâu tìm người? Cho nên, nhất định phải đeo bám anh ấy thật chắc!
Một chiếc Cadillac đã đậu bên cạnh đài phun nước trong vườn, đợi chủ nhân lên xe.
Bảo vệ khom người mở cửa xe cho cậu ba Hạ, anh hơi cúi người rồi ngồi vào.
Lâm Tố Tâm phản ứng rất nhanh, đi mấy bước vòng qua bên kia xe, nhân lúc cậu ba Hạ lên xe, cô mở cửa xe, nhanh chóng lách mình sang chỗ ngồi bên kia.
Khi tài xế ngồi ở ghế lái phản ứng và ấn khóa cửa, Lâm Tố Tâm đã ngồi vào ghế sau.
Tài xế không biết phải làm sao, quay đầu nhìn cậu ba Hạ, chờ lệnh của anh.
Lâm Tố Tâm dịch mông, đến gần Hạ Minh Tuyên, ôm lấy cánh tay anh, nói: “Anh yêu, dẫn em theo đi, em rất ngoan ngoãn nghe lời, còn có thể làm được rất nhiều việc! Nếu anh đi dự tiệc, người ta có thể làm bạn cặp, nếu anh đi làm, người ta có thể làm thư ký, nếu anh đi mua đồ, người ta có thể làm người hướng dẫn, nếu như anh thấy chán, người ta có thể làm bạn đồng hành! Dẫn em theo đi, đi mà ~~~”
Mê Truyện Dịch
Tài xế giật mình, lén nhìn vào gương chiếu hậu xem tình hình phía sau.
Cô gái này cũng quá to gan đi? Cậu ba Hạ nổi tiếng là lạnh nhạt với phụ nữ, chưa từng thấy cô gái nào khi đối diện với khuôn mặt lạnh lùng đó còn dám nhào đến làm nũng.