Thân thể mềm mại trong vòng tay anh rất vừa vặn, Hạ Minh Tuyên cảm nhận được những mất mát cùng buồn bực của mình trong hai ngày này, trong nháy mắt được xoa dịu, hơn nữa giọng nói nhỏ nhẹ cầu xin bên tai anh của cô nhóc này, làm cho trong một khoảnh khắc, anh thật sự muốn đem con thỏ làm người ta không khỏi lo lắng này ôm thật chặt, không bao giờ để cô rời khỏi mình nửa bước.
Nhưng anh do dự trong một lát, vẫn đẩy vai Lâm Tố Tâm ra, nói: “Được rồi, không cần như vậy. Bây giờ không phải là không còn ai có thẻ bắt nạt em nữa rồi hay sao? Hơn nữa, một đứa con gái như em, khuya khoắt rồi còn ngồi ngây ngốc ở bên ngoài, em có chút ý thức an toàn nào hay không vậy? Hả?”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm lẩm bẩm nói: “Đó cũng là tại anh, ai bảo anh không cho em vào nhà.”
Hạ mInh Tuyên nói: “Đây là nhà của anh, cũng không phải nhà của em.”
Lâm Tố Tâm ngẩng đầu,. cô dùng ánh mắt lên án mà nhìn chăm chú vào anh, nói: “Chẳng lẽ, người ta không phải là vị hôn thê của anh hay sao? Anh cứ định bội tình bạc nghĩa như vậy sao? Hơn nữa……..Hơn nữa, trong nhà cũng có đồ của em mà, chẳng lẽ đây không phải là nhà em sao?” Cô kéo chiếc áo khoác trên người.
Hạ Minh Tuyên cúi đầu, nhìn thấy chiếc áo khoác lông quấn trên người cô bị tuột xuống một bên, lộ ra bảo vai, liền thuận tay giúp cô kéo lên, còn giúp cô thắt nút trên cổ áo.
Anh làm những điều đó, hoàn toàn chỉ là hành động theo bản năng, mãi đến khi làm xong, mới bỗng nhiên ý thức được, hiện tại trạng thái của hai người họ đã gần như là chia tay, anh đối xử tốt với cô nhóc này để làm gì? Chẳng phải như vậy càng làm cô cho rằng, bản thân anh rất dễ bắt nạt, cô có làm chuyện gì, anh cũng đều sẽ tha thứ cho cô?
Hạ Minh Tuyên vừa cúi đầu xuống liền thấy, quả nhiên, khóe miệng Lâm Tố Tâm đã cong lên thành nụ cười đắc ý, rất ngọt ngào mà cười với anh, còn không quên vuốt m.ô.n.g ngựa: “Anh yêu à, anh đối xử với người ta thật tốt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6102-con-tho-thich-lam-nung.html.]
Hạ Minh Tuyên hít vào một hơi thật sâu, miễn cưỡng kiềm chế ý định muốn sờ đầu con thỏ, thay đổi thành biểu cảm lạnh lùng, nói: “Được rồi, không được làm nũng nữa, giả vờ đáng thương cũng vô dụng thôi! Chờ đến khi Ân Chính Lăng đến đây, em liền đi về với cậu ta!”
Lâm Tố Tâm ôm lấy anh, cọ tới cọ lui trên cổ người đàn ông, cố gắng làm nũng nói: “Không cần đâu, anh Ân là một tay ăn chơi đó, không an toàn, hơn nữa vị hôn thê của anh ấy cũng rất kinh khủng, lỡ như coi em là người thứ ba, đánh em thì làm sao bây giờ? Em không cần em không cần! Anh có thể thu lưu em được không? Người ta có thể làm người hầu trả tiền thuê cho anh! Cùng ăn cùng uống cùng chơi, còn cùng…….cái gì đó nữa a!”
Hạ Minh Tuyên bị dáng vẻ làm nũng của cô làm cho ngứa ngáy trong lòng, trong đầu đã bắt đầu tưởng tượng ra con thỏ nhỏ mặc trang phục hầu gái, đeo tai thỏ, bưng trà rót nước cho anh, nấu cơm mát xa, đương nhiên còn có đủ kiểu ********......Nhất định là cực kỳ đáng yêu có phải không? Bình thương anh muốn cô làm như vậy, cô đều không muốn, khó có khi nào nghe lời được như hôm nay…….
Trong chốc lát Hạ tam thiếu liền bị phân tâm, cúi đầu nhìn thấy Lâm Tố Tâm đang mở to đôi mắt nhìn anh, chờ đợi câu trả lời của anh.
Anh không khỏi rùng mình một cái.
Sức ảnh hưởng của cô nhóc này với anh cũng quá lớn rồi? Vậy mà lại có thể khiến cho anh suy nghĩ lệch lạc trong từng phút giây!
Không được, anh nhất định phải kiên định với lập trường của mình, tuyệt đối không thể dễ dàng mềm lòng với cô.
Cho dù…….Cho dù anh thừa nhận, bản thân mình thật sự không nỡ khi phải chia tay với Lâm Tố Tâm, nhưng mà lần này phải dạy dỗ cô thật nghiêm túc, nếu không cô nhóc này vẫn sẽ cho rằng anh rất dễ bắt nạt, mỗi ngày đều đi ngoại tình, như vậy sao được chứ?