Liên tưởng đến những thủ đoạn thường ngày của gia chủ, không ít người đều đang đổ mồ hôi thay cho Lâm Tố Tâm.
Một cô gái xinh đẹp thanh tú như vậy, làm người ta cảm thấy thật tội nghiệp, lỡ như thật sự bị Hạ tam thiếu trừng trị tàn nhẫn, vậy thì cũng quá đáng thương rồi........... Ai, những người xinh đẹp rất dễ chiếm được sự đồng tình của người khác.
Nhưng mà, cũng không có ai dám vì một cô gái không quen biết, mà cầu xin với Hạ tam thiếu.
Mê Truyện Dịch
Nhưng mà, tuy rằng gương mặt tuấn tú của Hạ Minh Tuyên vẫn rất lạnh lùng, vô cảm, nhưng mọi chuyện lại không giống như mọi người đã nghĩ, nổi giận ngay tại chỗ hoặc hạ lệnh cho người đuổi người phụ nữ kia đi.
Anh ngồi trong phòng khách, im lặng mà nghe tiếng chuông cửa kêu vang, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Mãi cho đến khi tiếng chuông ngừng lại, anh mới đột nhiên đứng dậy khỏi sofa.
Đám người hầu đều kinh ngạc, cho rằng cuối cùng anh cũng không chịu được mà nổi giận.
Không nghĩ đến, Hạ tam thiếu chỉ lạnh lùng quét mắt liếc nhìn bọn họ một cái, nói: “Đứng ở đây hết làm gì? Nên làm gì thì cứ đi làm đi! Tôi bỏ tiền thuê các người về, không phải là để cho các người ở đây ngồi không.”
Căn bản là anh không hề nhắc một chữ đến cô gái xinh đẹp ngoài cửa, lập tức xoay người, đi lên lầu hai.
Hạ Minh Tuyên đi thẳng vào thư phòng, ngăn cách tất cả mọi người ở ngoài cửa, sau đó mới mở màn hình điện tử khổng lồ ở trên tường.
Màn hình nhanh chóng hiện lên toàn bộ hình ảnh được camera giám sát vừa được thu lại ở trước cổng.
Trong màn hình hiện lên hình ảnh một cô gái ăn mặc mỏng manh ngồi ôm đầu gối, cuộn tròn lại trong một góc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6072-ha-minh-tuyen-anh-ra-day.html.]
Nhìn thấy dáng vẻ yếu ớt cùng tiều tụy trên gương mặt lớn vừa bằng bàn tay của Lâm Tố Tâm, trong lòng Hạ Minh Tuyên liền xẹt qua một ta đau lòng.
Cô nhóc này, sao lại để bản thân mình biến thành như vậy chứ? Mới không gặp có hai ngày, vậy mà dưới mắt cô đã hiện lên một mảng xanh đen rất rõ ràng, gương mặt vố trắng hồng cũng trở nên vô cùng tái nhợt, hơn nữa nhìn thấy hành động cùng dáng vẻ đáng thương của cô, càng làm cho người ta cảm thấy thương cảm.
Cho dù là có bị người bình thường nhìn thấy, cũng sẽ nảy sinh chút cảm giác muốn bảo vệ cho cô gái này, huống chi là người đàn ông yêu cô, thương cô nhất.
Trong một khoảnh khắc, Hạ Minh Tuyên chỉ muốn lập tức lao xuống lầu, ôm chặt lấy người con gái mê người nào vào trong lòng, giúp cô xoa dịu mọi buồn bã giữa hàng mày mỏng manh, nói với cô không có gì phải lo lắng và sợ hãi cả, anh sẽ không bao giờ bỏ rơi cô, chỉ muốn được ở bên cạnh cô mãi mãi, bảo vệ cho cô, vì cô mà che mưa chắn gió.
Nhưng mà, giây tiếp theo, anh lập tức bình tĩnh lại.
Nghĩ đến nguyên nhân lần này anh và Lâm Tố Tâm cãi nhau, làm cho anh không cách nào dễ dàng mà coi như chuyện này chưa từng xảy ra.
Vốn dĩ, bất kể là giữa anh và Lâm Tố Tâm có bắt cứ mâu thuẫn gì, anh cũng có thể chấp nhận nhượng bộ, chỉ cần làm cho Lâm Tố Tâm vui vẻ là được, cho dù hai người có cãi nhau một hồi, bình thường thì khoảng hai ngày anh sẽ chủ động đi xin lỗi, anh cũng không muốn làm cho người phụ nữ mình yêu phải đau lòng.
Nhưng mà, lúc này đây, lại hoàn toàn không như vậy.
Lần này, Lâm Tố Tâm thật sự đã giẫm trúng tử huyệt của anh rồi.
Cái gì anh cũng có thể nhượng bộ, chỉ duy nhất không thể chịu được bị phản bội và lừa gạt.
Anh yêu một người con gái sâu đậm như vậy, chỉ muốn có thể đem tất cả của mình dâng đến trước mặt cô, chỉ vì muốn cô có thể nở một nụ cười, nhưng cho dù có là như vậy, cô vẫn còn có thể thích người đàn ông khác, cô còn có thể không quan tâm đến cảm nhận của anh, theo đuổi cảm giác kích thích khi ở bên cạnh người khác phái.
Ngay cả khi có làm cô đau lòng đi chăng nữa, Hạ tam thiếu cũng sẽ không nhường một bước.
Bởi vì anh là một người đàn ông rất kiêu ngạo, cao ngạo và tự tôn sẽ không cho phép anh chia sẻ tình yêu của một người phụ nữ với một người khác.