Tuy rằng Lâm Tố Tâm đã sớm đoán được, Hạ Minh Tuyên sẽ không dễ dàng tha thứ cho cô như vậy, nhưng khoảnh khắc thật sự bị từ chối ở trước cửa, cô vẫn cảm thấy có chút đau lòng.
Cô mở to hai mắt nhìn, nói: “Sao có thể được? Anh ấy không thể nào làm như vậy! Cô để cho tôi vào, tôi muốn đích thân hỏi anh ấy!”
Người hầu gái lắc đầu, nói: “Tiểu thư, thật sự là gia chủ đã nói như vậy, còn cố ý nói rằng, cho dù là có người nào đến cũng không gặp, ai dám để cho người vào, chính là không muốn giữ bát cơm nữa. Mong ngài đừng làm tôi khó xử.”
Lâm Tố Tâm bĩu môi, nói: “Không sao cả, cô yên tâm đi, cô để cho tôi vào đi, Minh Tuyên nhìn thấy tôi thì sẽ rất vui, nhất định sẽ không đuổi việc cô đâu.”
Người hầu gái nhíu mày, vẫn kiên trì mà nói: “Lâm tiểu thư, vẫn là mời ngài về cho!”
Cô ta nói xong, liền trực tiếp xoay người rời đi.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm bị nhốt bên ngoài cửa sắt, cô ngẩng đầu lên nhìn vào trong vườn hoa, chỉ có thể nhìn thấy đỉnh biệt thự lấp ló phía sau những bụi hoa, trong vườn hoa thoạt nhìn như không có người sống ở đây vậy.
Cô dùng sức ấn vài cái lên chuông cửa, cũng không có được bất cứ phản hồi nào, cô càng tức giận hơn, liều mạng mà ấn liền mấy chục cái, nhưng bên trong vẫn im lặng, không có một chút đọng tĩnh nào
Lâm Tố Tâm vốn nghĩ, chuông cửa ồn như vậy, lại bị cô ấn vào liên tục, người trong phòng nhất định là không thể chịu nổi tạp âm này, cho dù là Hạ Minh Tuyên không muốn gặp cô, nhưng tốt xấu gì cũng sẽ cho người ra kháng nghị một chút, kết quả, người ta liền không thèm để ý đến cô.
Lâm Tố Tâm dùng sức đá vào cửa, muốn phá cửa, nhưng tính an toàn của cửa sắt và lan can của Hạ gia rất cao, cô căn bản cũng không trông mong chút sức lực của mình có thể đập vỡ được.
Cô gõ một hồi, hai bàn tay đều sưng đỏ lên, nhưng vẫn không có người trả lời, cuối cùng cũng không chịu nổi, ngồi xuống bậc thang trước cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6071-ha-minh-tuyen-anh-ra-day.html.]
Trước kia đều là Hạ Minh Tuyên dỗ cô, đuổi theo cô, làm cô không hề ý thức được, bị người ta từ chối là một chuyện khó chịu đến mức nào, bây giờ đến lượt cô phải dỗ Hạ tam thiếu, lại phát hiện ra đến cả gặp mặt anh cũng không thể gặp được.
Đến lúc này cô mới cảm nhận được sâu sắc, những người đàn ông như Hạ Minh Tuyên, nếu như không phải vì thích cô, vậy thì sao có thể đi theo bên người cô mỗi ngày, quấn lấy cô chứ? Thái độ của anh đối với những người phụ nữ khác, có thể chính là tuyệt tình như thế này.
Cô thật sự không biết được phải biết quý trọng……….
Lâm Tố Tâm dựa người lên cửa, ngẩng đầu lên liền thấy, phát hiện ra hai bên cửa sắt đều có gắn camera, trong lòng cô liền nóng lên, nhìn vào camera kêu lớn tiếng: “Hạ Minh Tuyên! Anh ra đây! Em biết anh đang ở trong đó, anh cứ như vậy mà không chịu gặp em hay sao?”
Đáp lại cô, đương nhiên chỉ là một mảng im lặng không động tĩnh.
Lâm Tố Tâm cắn chặt ra, nói tiếp: “Em biết lần này là em sai rồi, em đã không thể giữ được chuyện đã đồng ý với anh, nhưng em thật sự không có phản bội anh! Sao anh lại có thể như vậy chứ, cũng không chịu nghe em giải thích, cứ như vậy mà bỏ em lại một mình! Còn nói là anh yêu em, không bao giờ làm tổn thương em! Căn bản là anh đang gạt em!”
Nói một hồi, trong đáy mắt cô liền ngấn lệ, chớp mắt một cái, hai tay ôm lấy đầu gối ngồi xổm xuống, úp mặt vào trong đầu gối.
……….
Trong biệt thự, tiếng chuông cửa vang lên lộn xộn, ồn ào làm người ta cảm thấy sợ hãi.
Những người hầu cùng người làm trong biệt thự đều bắt đầu nơm nớp lo sợ, cả đám người thấp thỏm bất an mà nhìn trộm qua Hạ tam thiếu.
Tất cả mọi người đều biết, gia chủ của bọn họ không thích ồn ào, càng chán ghét những người phụ nữ không nghe lời hay bám theo, gây sự vô cớ như thế này, mặc kệ cái người ngoài cửa kia có phải là vị hôn thê của gia chủ hay không, chỉ dựa vào việc cô dám liều mạng ấn chuông như vậy, rồi lại còn hư người phụ nữ đanh đá vừa đá lại gõ cửa liên tục, nói không chừng đã làm cho Hạ tam thiếu cực kỳ tức giận.