Ân Chính Lăng đứng bên bệ cửa sổ, từ phía xa nhìn theo chiếc xe Hạ gia đi qua công biệt thự, không khỏi lắc đầu một cái.
Rất nhiều năm trước, anh ta đã từng chê cười Hạ Minh Tuyên, cảm thấy rằng anh có bệnh sạch sẽ trong phương diện tình cảm, hơn nữa Hạ gia còn có truyền thông sợ vợ, Hạ MInh Tuyên vẫn chưa được nếm thử, cho nên mới không biết được cái tốt của quyến luyến bụi hoa*.
*Quyến luyến bụi hoa (流连花丛): ý chỉ về mấy người phụ nữ kiểu gái làng chơi……
Con cháu nhà hào môn giống như bọn họ, chỉ cần đứng trước mặt phụ nữ, thì tự nhiên sẽ có vô số người phụ nữ thấy sang bắt quàng làm họ nhào đến, muốn chơi kiểu nào cũng dễ dàng có được, tới khi chơi chán rồi, thì chỉ cần tốn một ít tiền là có thể đuổi bọn họ đi, cũng không cần chịu bất cứu trách nhiệm gì.
Rõ ràng bẩm sinh đã có được điều kiện tốt như vậy, nhưng Hạ Minh Tuyên vẫn rất lạnh lùng với phụ nữ, có đôi lúc, Ân Chính Lăng cũng cảm thấy tính hướng của anh không bình thường.
Mãi cho đến khi Lâm Tố Tâm xuất hiện, Ân Chính Lăng mới phát hiện, hóa ra, anh Tuyên của anh ta cũng thích phụ nữ, chỉ là, là con cháu dòng chính của một trong mười đại gia tộc, một người tài giỏi nhất trong số các thiếu gia nhà hào môn, vậy mà Hạ Minh Tuyên vẫn giống như bao người đàn ông bình thường khác hao tâm tổn sức mà theo đuổi một nữ sinh, thật sự làm anh ta phải mở rộng tầm mắt.
Cho tới bây giờ, anh ta cũng đã biết được cảm giác thích một nữ sinh là cảm giác như thế nào, anh ta cũng phát hiện ra, Hạ Minh Tuyên đã đúng, chỉ đáng tiếc là, anh ta đã không còn năng lực để lấy lại những thứ mà chính mình phải mất đi rồi.
Cũng chính vì nguyên nhân đó, kiểu quan hệ như của Hạ Minh Tuyên và Lâm Tố Tâm, cũng trở thành thứ anh ta muốn nhất nhưng lại không có được, nếu như bọn họ sẽ vì một thứ kỳ lạ như vậy mà chia tay, vậy…… Ngay cả anh ta cũng cảm thấy, không bao giờ có thể tin tưởng vào tình yêu…….
Bởi vì bản thân mình không có được, nên anh mới càng hy vọng. người bạn tốt nhất của mình có thể có được tất cả những thứ đó.
Anh ta suy nghĩ một chút, sau đó lấy điện thoại ra, dự định gọi cho Lâm Tố Tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6051-co-phai-anh-da-ngoai-tinh-hay-khong.html.]
Nhưng mà, một giây trước khi anh ta ấn số, điện thoại bỗng nhiên rung lên một chút, ngay sau liền reo lên.
Ân Chính Lăng hoảng sợ, tập trung nhìn vào, lại phát hiện người gọi cho anh ta lại chính là Lâm Tố Tâm, liền nhanh chóng bắt máy.
“Alo, chị dâu nhỏ……..”
Anh ta mới nói được mấy chứ, đã bị giọng điệu vội vàng của Lâm Tố Tâm cắt ngang: “Anh Ân, bây giờ anh đang rảnh sao? Em…..Em có chút việc muốn tìm anh giúp đỡ. Ừm, em biết hiện tại anh đang rất bận rộn chuẩn bị cho hôn lễ, nhưng mà, chuyện này chỉ có anh mới có thể giúp em…….”
Mê Truyện Dịch
Trong giọng nói của Lâm Tố Tâm có chút nghẹn ngào, làm cho Ân Chính Lăng cảm thấy sợ hãi.
Nhưng mà, rất nhanh anh ta đã phản ứng lại, biết được là cô đến tìm anh ta, nhất định là có liên quan đến Hạ Minh Tuyên, cho nên liền nói: “Không thành vấn đề, chị có chuyện gì cứ nói!”
Lâm Tố Tâm hít một hơi thật sâu, hỏi: “Ừm, anh Ân, anh có thể giúp em hỏi thăm một chút, bây giờ Minh Tuyên anh ấy đang ở đâu hay không?”
Vốn dĩ Ân Chính Lăng định lập tức đem chuyện Hạ Minh Tuyên say rượu nói cho cô nghe, nhưng nghĩ lại một chút, sửa lại giọng điệu, nói: “Sao vậy? Anh Tuyên đang ở đâu, chị phải là người biết rõ hơn em chứ? Anh ấy không báo cáo hành tung lại cho chị sao?”
Anh ta cố ý ra vẻ như không biết chuyện gì cả, vì muốn tìm hiểu một chút, xem bên phía Lâm Tố Tâm sẽ nói như thế nào, rốt cuộc thì vấn đề giữa hai người là gì.
Lâm Tố Tâm chần chừ mà nói: “Ừm, không có…….Anh ấy……..Lần này anh ấy đi rất gấp, cũng không nói cho em biết là đi đâu.”
Ân Chính Lăng nói: “Vậy thì chị có thể trực tiếp gọi điện thoại hỏi anh ấy mà? Hoặc là trực tiếp chờ anh ấy ở nhà. Anh Tuyên cưng chiều chị như vậy, cho dù có hành động khẩn cấp bí mật gì, anh ấy cũng sẽ không gạt chị. Dù sao thì em cũng không phải là người của Hạ gia, bây giờ chạy đến Hạ gia hỏi về hành tung của người đứng đầu nhà bọn họ, ai mà dễ dàng nói cho em biết được? Lỡ như bọn họ hiểu lầm Ân gia có ý đồ gì đó, vậy thì không thể nói rõ được rồi.”