Hạ Minh Tuyên và Lâm Tố Tâm không biết đã xảy ra vấn đề gì, có lẽ hơn một nửa là cãi nhau, sau đó, cậu ba Hạ vô cùng cao quý lạnh lùng cúp điện thoại của anh ấy, từ chối nghe anh ấy báo cáo tình hình gần đây của Lâm Tố Tâm.
Hơn nữa, anh nói không nghe là thật sự không nghe, mỗi ngày Giang Dịch Thâm đều sửa sang lại tài liệu và gửi vào mail cho Hạ Minh Tuyên, cậu ba Hạ không chỉ không xem, còn chặn luôn tài khoản của anh ấy.
Giang Dịch Thâm quả thật muốn hộc máu, lúc thì theo đuổi người ta, lúc thì cãi nhau, hơn nữa một khi cãi nhau còn chiến tranh lạnh, còn giận chó đánh mèo, hại những người vô tội đứng xem như anh ấy nữa chứ! Hai người là học sinh tiểu học đấy à?
Hơn nữa, không chỉ có cậu ba Hạ kỳ lạ, mà cô Lâm cũng không tim không phổi.
Kim chủ đại nhân nhà cô ấy vứt bỏ cô ấy sang một bên, nếu là em gái khác thì có lẽ đã nhào tới khóc lóc kể lể rồi, thế mà cô ấy làm như không có một chút cảm giác nào vậy.
Mỗi ngày ăn uống ngủ nghỉ như cũ? Được rồi, như thế cũng không có gì, con người thì phải ăn uống ngủ nghỉ.
Nhưng mà, cô ấy thế mà lại đi cá cược với người ta, lại còn lấy việc nghỉ học để làm điều kiện cá cược nữa chứ? Đồ ngu cũng biết là Hạ Minh Tuyên sẽ tức giận nữa là! Được rồi, chuyện này dù sao cũng không thể phân thắng bại trong vòng mấy tuần được, đến lúc đó rồi nói sau.
Nhưng mà!
Lúc cậu ba Hạ không ở đây, cô ấy thế mà lại có thêm một người bạn thân là con trai, mỗi ngày hai người nhắn tin wechat đến nửa đêm, còn cách hai ba ngày là lại ra ngoài với cậu ta, đi một phát là hết luôn cả ngày (may mà không qua đêm), thật sự muốn c.h.ế.t hay sao vậy!
Giang Dịch Thâm hoàn toàn có thể tưởng tượng ra, chuyện này mà bị Hạ Minh Tuyên biết thì anh sẽ tức giận cỡ nào, và với tư cách là người “biết rõ tình hình nhưng không báo cáo”, có khả năng cực kỳ cao là Giang Dịch Thâm sẽ bị bão càn quét, trở thành vật hi sinh cho cuộc chiến tranh lạnh của hai người.
Tuy rằng cậu ba Hạ tự từ chối chấp nhận báo cáo, nhưng nếu Lâm Tố Tâm thật sự bỏ chạy với một thằng nhóc khác, thẹn quá hóa giận, cậu ba Hạ sẽ không thừa nhận sai lầm của mình, nhất định sẽ tìm Giang Dịch Thâm làm nơi trút giận cho xem.
Giang Dịch Thâm suy đi tính lại, cảm thấy mình không thể ngồi chờ c.h.ế.t được.
Nếu con đường nơi cậu ba Hạ đi không thông, anh ấy nên bỏ công sức từ trên người Lâm Tố Tâm.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-592-noi-phien-nao-cua-tro-ly-giang.html.]
Vì vậy, vào một buổi chiều ánh nắng chan hòa, trợ lý Giang xuất hiện trong biệt thự của nhà họ Hạ.
Lâm Tố Tâm và Phùng Tư Tư đã hẹn với Jacky xế chiều hôm nay đi lấy bản thu âm đã làm xong. Cô vất vả hơn một tuần, ngày hôm nay rốt cuộc cũng có thể nhìn thấy thành quả.
Trong lúc cô định ra ngoài thì nhìn thấy trợ lý Giang đang ngồi trong phòng khách ở tầng dưới.
“Đàn anh Giang, sao anh lại ở đây?”. Lâm Tố Tâm kỳ lạ nhìn anh ấy, lại nhìn xung quanh một chút: “Lẽ nào, Hạ Minh Tuyên về rồi sao?”
Giang Dịch Thâm đứng lên, nói: “Cô Lâm, cậu ba vẫn đang ở nước ngoài. Tôi tới đưa sách giáo khoa cho cô”.
Lâm Tố Tâm nhìn một cái, bên chân Giang Dịch Thâm quả nhiên để một thùng sách, sắp xếp gọn gàng chỉnh tề. Cô vừa thấy nhiều sách như thế là lập tức rụt người lại một cái, cười khan một tiếng, nói: “Cảm ơn anh, đàn anh! Hôm nào tôi mời anh ăn cơm nhé!”
“Ăn thì không cần, đây chỉ là một việc nhỏ”. Giang Dịch Thâm dừng lại một chút rồi nói: “Cô Lâm, có một chuyện, tôi cảm thấy nên nói với cô một tiếng…”
Lâm Tố Tâm ngẩn ra: “Chuyện gì?”
Giang Dịch Thâm nói: “Tôi nghe đồng nghiệp ở Pháp nói, hình như cậu ba bị ốm rồi”
“Bị ốm?”. Lâm Tố Tâm chớp mắt mấy cái, cô khó có thể tưởng tượng ra, một người cao lớn mạnh mẽ như Hạ Minh Tuyên, một người đàn ông vừa nhìn đã thấy rất có sức mạnh đó, thì ra cũng sẽ bị ốm à?
Giang Dịch Thâm nói: “Có lẽ là không thích ứng với khí hậu của Pháp, hơn nữa lịch trình của cậu ba rất kín, gần như mỗi ngày đều bận rộn đến mười hai giờ, vì để có thể về nước sớm một chút…”. Ở bên cô.
Giang Dịch Thâm nghĩ đến mặt mũi của Lâm Tố Tâm nên không nói quá rõ ràng ra, nhưng khi anh ấy nói xong, cúi đầu nhìn biểu cảm trên mặt Lâm Tố Tâm thì không khỏi chán nản.
Lâm Tố Tâm bày ra cái mặt “ờ, biết rồi”, khuôn mặt vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn không có những cảm xúc “bình thường” như lo lắng, sốt ruột mà anh ấy đang mong đợi.
Giang Dịch Thâm rốt cuộc cũng hiểu, vì sao cậu ba nhà mình lại thường xuyên xù lông rồi!